Thứ Ba, 13 tháng 4, 2021

Một lần đi cà phê


Một buổi sáng chủ nhật, Tiểu Solitaire được bố đưa đi cà phê. Thực ra thì cà có phê hay cà không phê, đối với Tiểu Solitaire, cũng không phải là chuyện to tát. Chỉ cần được lên đồ và ra khỏi nhà là cậu thấy ưng cái bụng lắm rồi.

Khác với những gì Tiểu Solitaire hình dung, cái trò đi cà phê của bố cậu, hóa ra không có gì để cà, và cũng chẳng có gì để phê. Bố cậu đưa đến cậu đến quán và gọi cho cậu một cốc sinh tố, rồi để mặc Tiểu Solitaire muốn làm gì với cốc sinh tố tùy thích.

Sinh tố thì không phải chờ đến lúc vào quán cà phê Tiểu Solitaire mới được uống. Chả gì, bố của Tiểu Solitaire cũng mang tiếng làm kế hoạch ở ngân hàng gì to vật, nên việc cậu uống sinh tố thường xuyên, âu cũng bình thường như cân đường hộp sữa.

Cơ rưng, việc thưởng thức thứ đồ uống đó trong một không gian mà mấy con nhỏ quất những bộ cánh tân thời cứ thi nhau lượn ra lượn vào như trêu mắt thiên hạ, chắc chắn là thích hơn hẳn việc bưng một cốc sinh tố ngồi ở bàn ăn, vừa cố uống hết vừa phải nghe những lời đe dọa về kết cục chẳng lấy gì làm hay hớm nếu không chịu uống nhanh. Thế cho nên, cái gọi là buổi “đi cà phê” hôm ấy, mặc dù chỉ diễn ra trong mấy chục phút đồng hồ và chỉ được uống mỗi một cốc sinh tố, nhưng Tiểu Solitaire thấy hài lòng lắm lắm.

Sáng hôm sau...

Tiểu Solitaire tỉnh dậy khi điện thoại của bố cậu phát ra tiếng chuông báo thức. Sau khi đánh răng rửa mặt và thay quần áo, Tiểu Solitaire khoác balô lên người và sẵn sàng đến lớp như thường lệ. Nhưng cậu chợt nhớ ra, việc ngồi ở nhà trẻ uống sữa tươi và chơi với mấy đứa trẻ con vắt mũi chưa sạch thì không thể thú vị bằng ngồi nhâm nhi cốc sinh tố và ngắm mấy con nhỏ ngon lành cành đào ở quán cà phê. Không cam lòng để cho ngày tháng của mình trôi qua một cách nhạt nhẽo, Tiểu Solitaire mạnh dạn đề xuất với bố: “Đi cà phê!”

Bố của Tiểu Solitaire, tuy không giấu được ánh mắt hớn hở khi nghĩ đến những thứ mà Tiểu Solitaire vừa gợi ý, nhưng cũng kịp thụt cái lưỡi của mình lại để không nói ra lời đồng tình với ý tưởng của cậu. Thay vào đó, anh ta thuyết phục Tiểu Solitaire để dành việc ấy đến cuối tuần, còn trong tuần thì phải đi học để biết cái chữ. “Trong tuần mà đi cà phê thì sẽ thành con bò đấy!” - bố cậu giải thích.

Tiểu Solitaire biết rất rõ về bò. Đó là con vật bốn chân hay kêu “úm bò, úm bò” mà cậu đã nhiều lần thấy trong các video trên YouTube. Cậu nghĩ, nếu chỉ phải kêu “úm bò” mà vẫn được ngồi ở quán uống sinh tố và ngắm mấy con nhỏ thì cũng không phải là điều quá tệ.

Nhưng Tiểu Solitaire chưa kịp nói điều hơn lẽ thiệt ấy cho bố thì người đàn ông sinh ra cậu đã nói thêm: “Thành con bò thì không được ăn cơm ăn bánh, mà phải ăn cỏ, rồi còn bị vắt sữa nữa đấy!”

Đến lúc này thì Tiểu Solitaire ngộ hẳn về cơ cảnh của con bò. Gì chứ việc bị vắt sữa thì Tiểu Solitaire đã quá rõ, vì ngày nào cậu cũng được chứng kiến mẹ cậu thực hiện vài lần. Chẳng cần nói đến việc phải ăn cỏ, chỉ cần mỗi ngày ăn vài bát cháo chân giò đầy ự để phục vụ sự nghiệp vắt sữa, đã là điều không lấy gì làm dễ chịu. Ấy là Tiểu Solitaire còn chưa thèm kể đến chuyện nếu phải làm con bò thì cậu sẽ không còn được ăn các loại bánh như cậu vẫn thường ăn.

Suy đi tính lại một hồi, Tiểu Solitaire bảo với bố: “Đi học!”

Hôm ấy, Tiểu Solitaire mới được đâu gần 32 tháng tuổi!

3 nhận xét:

  1. Ngẫm cũng đúng, đi cà phê mà không cà thì chẳng thể nào phê được, hì hi hí hi...

    Trả lờiXóa
  2. Hihi...QUÁ CHUẨN ...
    HN sang thăm chúc anh ngày CN tươi hồng ĐI CAFE thật vui nhé anh!...Hihihihi....

    Trả lờiXóa
  3. Ngày mới tươi hồng thật vui nhé anh!HN sang thăm anh.

    Trả lờiXóa