Thứ Sáu, 3 tháng 11, 2023

Ngày đẹp trời


Bữa nay thấy bảo đẹp trời
Thế nên cũng muốn đi chơi lòng vòng
Ấy dưng nhiều việc chưa xong
Chứ không thì đã nhong nhong ngoài đường
Giá như có kẻ nào thương
Làm giúp để được ra đường đi chơi...


Thứ Năm, 19 tháng 10, 2023

Khóc Trinh



Tin như sét đánh ngang trời
Làm cho nhân thế rụng rời tay chân
Lòng nghe đau đớn vô ngần
Dạ thêm chua chát, muôn phần xót xa...

Công an bắt nhốt, điều tra
Một người lỗi lạc tên là Ngọc Trinh
Thiên tư vốn sẵn thông minh
Dung nhan thì lại còn xinh hơn Kiều

Đang khi kẻ mến người yêu
Bỗng dưng Trinh lại nổi liều đua xe
Thỏa cơn đú đởn máu me
Xong thì khoác áo Juve vô hồn

Cũng vì một phút mất khôn
Từ nay Trinh phải cạp đất mà ăn
Đành rằng việc ấy khó khăn
Nhưng mong Trinh hãy cố nhằn, nghe Trinh!

Chủ Nhật, 1 tháng 10, 2023

Có hẹn với tháng mười


Ngày đầu tiên của tháng mười
Tự dưng cảm thấy trong người xốn xang
Kiểu như sắp sửa sang ngang
Mười hai bến nước theo nàng về dinh
Hóa ra sắp đến ngày sinh
Lần 3x của người tình trong mơ
Thôi thì đề tạm câu thơ
Xong rồi thủ tiết để chờ… ngày sinh!

Thứ Sáu, 29 tháng 9, 2023

Trung thu móm


Trung thu buồn lắm, chị Hằng ơi!
Tiền thưởng em tiêu hết mấy đời
Quanh quẩn ở nhà nghe cũng chán
Ra đường thời móm, lấy gì chơi?

Thứ Năm, 28 tháng 9, 2023

Trung thu đi làm


Người ta thì đón trung thu
Còn tôi vẫn phải vác xe đi làm
Để mai này xứ Việt Nam
Trung thu cả nước nghỉ làm đi chơi!

Chủ Nhật, 17 tháng 9, 2023

Vịnh Trung thu




MID AUTUMN BAY (#1)

Hồi xưa em đi học, trong bài “Trung thu độc lập” có câu: Đêm nay anh đứng gác ở trại. Trăng ngàn và gió núi bao la khiến lòng anh man mác nghĩ tới trung thu và nghĩ tới các em…

Bữa nay em nằm xem Facebook, chả trăng ngàn hay gió núi gì sất, dưng em thấy người ta quảng cáo bánh Trung thu nhiều quá nên cũng nghĩ miên man cho ra chiều giống cái anh bộ đội trong sách.

Trung thu, theo quan niệm của em, chẳng qua cũng là dịp để mọi người quây quần bên nhau. Chả cần quà bánh gì, dưng hễ cứ được tụ bạ ắt sẽ vẫn tạo được niềm zui, zô đối.

Quan niệm đó, nếu dịch ra tiếng Ả dập, thì sẽ thành câu: Mid Autumn Festival is just a chance people gather without gifts or flowers but still create joy wonderfully.

Câu Ả dập này, nếu ngắt dòng theo phong cách của một ông tiên tên là Điền, quê ở Hà Tĩnh, thì sẽ có dạng:

Mid Autumn Festival
Is just a chance people gather
Without gifts or flowers
But still create joy wonderfully

Và nếu phiên âm cái câu Ả dập đó ra tiếng Việt thì sẽ tạo thành một bài có thể gọi là thơ, cũng theo phong cách của ông tiên tên Điền:

Mít o tầm phét tơ vồ
I chớt ơ chàn pi pồ ghe dơ
Guýt dao gíp ò lao ơ
Bắt tiu rết dòi goăn đơ phu lỳ!

Bài thơ đó, em vẫn gọi là “Mít o tầm bây” (Mid Autumn Bay). “Bay”, trong ngôn ngữ Ả dập, chính là một cái vịnh. Đưa vào trong thơ của em, “mid autumn bay”, nghĩa là… Vịnh Trung thu.



MID AUTUMN BAY (#2)

Coming the Mid Autumn
Festival makes children exci
Ted to enjoy a night
With presents and admire the moon!

Phiên âm:

MÍT O TẦM BÂY

Căm ming dờ mít o tầm
Phét tơ vô mếc chiu rần ích xai
Tích tu in dòi ơ nai
Guýt pe dừn èn ẹt mai dơ mun!

Nguyên văn: Coming the Mid Autumn Festival makes children excited to enjoy a night with presents and admire the moon!

Dịch nghĩa (by Google): Sắp đến Trung thu khiến các em nhỏ háo hức được tận hưởng một đêm có quà và ngắm trăng!



MID AUTUMN BAY (#3)

Yearly in the middle
Of autumn, some workers can be
Given bonus money
To celebrate party themselves
But then, what will be held
No one but God can tell firmly!

Phiên âm:

MÍT O TẦM BÂY

Dia ly in dờ mít đờ
Ớp o tầm, xầm guốc cờ ken bi
Ghi vân bon nợt măn ni
Tu xe lớp rệt pa ti dâm xèo
Bắt den, goát guyu bi hèo
Nâu goăn bắt Gọt ken teo phơm lỳ!

Nguyên văn: Yearly in the middle of autumn, some workers can be given bonus money to celebrate party themselves. But then, what will be held, no one but God can tell firmly!

Dịch nghĩa: Hằng năm vào dịp trung thu, một số người lao động có thể được thưởng tiền để tự tổ chức liên hoan. Dưng sau đó, người ta tổ chức cái gì thì không ai ngoài Chúa có thể nói chắc chắn!

Thứ Ba, 12 tháng 9, 2023

Tân Thủ tướng Thái lại muốn cứu dân


Cứu dân thì cũng tốt thôi, dưng…

Thái Lan, theo oánh giá của tôi, vốn là nước có nền chính trị dựa trên cơ sở lấy đảo chính quân sự làm căn bản. Lần đầu tiên tôi nghe đến đảo chính ở Thái Lan là từ chương trình thời sự trên đài phát thanh lúc đâu đó mới 6 - 7 tuổi, với việc đưa một viên tướng lên làm Thủ tướng. Không nhớ ông tướng này tên gì, hình như là tiền nhiệm ngay trước một ông thủ tướng khác của Thái Lan hay được nhắc đến khi Việt Nam bắt đầu gia nhập ASEAN là Chun Lạch Pay (tạm phiên âm như vầy, chứ hồi đó tôi bé quá nên chưa biết tên ổng viết sao).

Kể từ lúc tôi biết đến vụ đảo chính nói trên đến giờ, ở Thái Lan đã xảy ra không biết bao nhiêu lần Quân đội Hoàng gia lật đổ Chính phủ. Vụ đảo chính gần đây nhất là do tướng Prayut Chan-o-cha cầm đầu cách đây khoảng chục năm.

Và sau mỗi vụ đảo chính, thì thủ tướng bị lật đổ của Thái Lan, nếu không phải ở tù ắt cũng phải chạy tị nạn hoặc sống lưu vong, điển hình như anh em nhà Thaksin, bao gồm cả ông anh Thaksin Shinawatra và cô em gái Yingluck Shinawatra. Mà thậm chí có thủ tướng chạy tị nạn được thì rồi cũng phải về nước để đi ở tù, giống như trường hợp Thaksin Shinawatra mà truyền thông quốc tế đưa tin rùm beng cách đây chưa đầy một con giăng…

Nói sơ sơ một vài sự kiện như vầy để thấy, thủ tướng của Chính phủ Hoàng gia Thái Lan là một chức vụ vô cùng và hết sức cũng như cực kỳ tạm bợ. Cũng là con người đó, hôm trước là người đứng đầu nội các nhưng hôm sau phải đi tù, hoặc hôm trước được tung hô vì đưa ra một chính sách nào đó nhưng hôm sau lại lâm vào cảnh khốn nạn cũng bởi chính sách vừa được tung hô.

Điển hình cho sự tạm bợ của cái gọi là “Thủ tướng Thái Lan” nói trên, người ta không thể không nhắc đến nữ thủ tướng xinh đẹp Yingluck Shinawatra. Đắc cử thủ tướng năm 2011, bà Yingluck thực hiện chương trình trợ giá gạo cho nông dân với việc Chính phủ mua gạo của nông dân theo giá cao hơn 50% so với giá trị trường, và bà đã nhận được không ít lời khen ngợi.

Tuy nhiên, sau khi bà Yingluck bị lật đổ năm 2014, thì phe đảo chính của Prayut Chan-o-cha đã lôi chương trình trợ giá nói trên của Chính phủ Yingluck ra để “xét lại”. Kết quả là chương trình này bị cáo buộc làm thất thoát ngân sách đâu đó hơn 1 tỷ ông Tơn, còn nữ thủ tướng bị lật đổ Yingluck bị kết án vắng mặt 5 năm tù…

Thế cho nên, khi thấy báo đưa tin tân Thủ tướng Srettha Thavisin thông báo phát 16 tỷ ông Tơn cho người dân Thái Lan, người ta không thể không lập tức liên tưởng ngay đến chương trình trợ giá gạo của bà Yingluck và những vụ đảo chính như cơm bữa ở đất nước Chùa Vàng.

Không biết chính sách của Srettha Thavisin có nhằm phục vụ lợi ích của đa số cần lao Xiêm La không, hay chỉ nhằm phục vụ lợi ích của một phe nhóm nào đó. Cũng không biết tương lai chính trị của Srettha Thavisin có sáng sủa hơn mấy chục thủ tướng tiền nhiệm đã từng bị Quân đội Hoàng gia lật đổ không. Nhưng với một nền chính trị lấy lật đổ quân sự làm căn bản, thì không có gì đảm bảo chính sách phát tiền mặt làm nức lòng cần lao Xiêm La hôm nay lại không trở thành căn nguyên đưa Srettha Thavisin vào tù hay đi lang bạt hết nước này sang nước khác trong vài năm tới.

Chúc may mắn và thành công nhé, ngài Srettha!

Thứ Năm, 24 tháng 8, 2023

Khám da liễu


Trong các loại bệnh, có lẽ bệnh da liễu là bệnh khó nói nhất. Tim gan phèo phổi này kia thì còn bảo là do bẩm sinh hay cấu tạo này nọ, chứ da liễu thì đích thị là do ăn ở rồi, mà nếu không phải là do ăn ở thì cũng là bởi ăn nằm.

Ấy thế mà em lại phải đi khám da liễu, trong khi dững người ăn ở hay ăn nằm với em đều chẳng bị làm sao…

Người khám là một nữ bác sĩ, trông cũng trẻ và ưa nhìn. Có điều, ngược với cái vẻ bề ngoài đó, nữ bác sĩ tỏ ra cũng thích bắt bẻ và vặn vẹo. Nhưng vặn em thì em vặn lại chứ em sợ đếch. Mỗi năm em cũng vặn đến vài chục người có trình độ tương đương bác sĩ CK1 hoặc CK2 chứ ít ỏi gì…

Khám xét hỏi han một hồi, bác sĩ chẳng chỉ ra được nguyên nhân gì cụ thể. Đấy có thể là do thay đổi thời tiết, do tiếp xúc phấn hoa hay hoá chất mạnh. Đấy cũng có thể là do bia rượu hay tiếp xúc với người lạ (chắc là bác sĩ muốn nói đến chuyện đi bóc bánh giả tiền, đoán thế). Tóm lại chỉ biết là bị ban ngứa mề đay, xuống nhà thuốc lĩnh thuốc theo đơn này về uống và bôi, sau 10 ngày khám lại.

Thế là xong. Cám ơn bác sĩ xong xuống lĩnh một bọc thuốc ú ụ mà không phải giả đồng nào. Cuộc sống có bảo hiểm là nó hay ở cái chỗ như vầy.

Về đến cơ quan. Anh đồng nghiệp cùng phòng thấy thuốc men ê hề, mới hỏi han cơ sự. Bảo với anh, em bị ngứa khắp người nên vừa phải đi khám về, bác sĩ kê cho từng này thuốc.

Anh đồng nghiệp bảo, ôi giời, thay đổi thời tiết nên ngứa thôi chứ có cái gì đâu mà khám. Anh còn bảo thêm, tôi năm nào đến tầm này cũng ngứa nhưng tôi kệ con mẹ nó, rồi cũng tự hết.

Thế chứ lị!

Thứ Ba, 15 tháng 8, 2023

Đi ngủ có khoá cửa


Thấy cái tít bài viết này, em lại nhớ chuyện ngày xưa đi ngủ có khoá cửa…

Chuyện xảy ra đâu đó khoảng chừng 1 tháng trước Tết âm lịch, lúc em đang du học năm thứ 3 ở xứ Cổ Nhuế.

Thường thì vào các buổi tối, sau khi cơm nước xong xuôi, em sẽ đóng cửa và nghe chương trình ca nhạc theo yêu cầu trên đài phát thanh Hà Nội hoặc trên kênh FM100 một lúc, sau đó sẽ vào bàn đánh vật với con chữ.

Dưng đợt đó, có ông bạn vàng từ trên bản xuống mang cho mấy gói chè ô long, nên trước khi tiến hành các công việc thường lệ, em cũng tập toẹ pha chè uống thử coi cảm giác làm Nguyễn Tuân, Vũ Bằng hay Thạch Lam thì có gì khác người phàm.

Hiềm nỗi, cái giống chè ô long, uống hết nước thứ nhất rồi lại pha thêm nước thứ hai, hết nước thứ hai rồi lại pha thêm nước thứ ba…, chế mấy lần nước sôi như vậy mà chè vẫn đậm như ban đầu. Báo hại tối hôm đó, em được một bụng no nước chè, nằm trằn trọc mãi phải đến 2-3 giờ sáng mới ngủ được, say như chết.

Sáng hôm sau, cảm nhận đầu tiên của em khi mở mắt là thấy cửa phòng đã mở toang, mặc dù tối hôm trước em đã đóng và chốt cửa hẳn hoi. em nghĩ ngay, thế này là đạo chích đã ghé thăm rồi, bỏ mẹ.

Ngồi nhổm dậy, nhìn quanh phòng một chập, em thấy trên mắc đã không còn chiếc áo ấm và cái quần bò đang mặc dở. Phía chân giường, nơi thường để giày dép, đôi giầy khủng bố có giá tương đương 1 tháng tiền ăn cũng đã đội nón ra đi, chỉ còn lại đôi xăng đan mà em thường đeo khi đi chơi hoặc đi ăn cơm bụi.

Bước ra ngoài sân, em thấy cái thẻ sinh viên (thường vẫn để trong ví, nhét túi quần bò) đã được tên đạo chích tốt bụng vứt lại. Còn cái ví, cùng với toàn bộ số tiền ăn tiêu còn lại của tháng đó, tất nhiên đã theo cái quần bò phiêu bạt giang hồ.

Vệ sinh qua quýt, em thay quần áo rồi khoác thêm chiếc áo len và đeo đôi xăng đan mà tên đạo chích để lại. Nhét chiếc thẻ sinh viên vào túi, em vội vã đi về phía giảng đường cho kịp giờ thi.

Sáng hôm đó, em phải thi môn Toán kinh tế trong cái rét của thợ cầy thợ cấy với một chiếc áo sơ mi và áo len mỏng khoác trên người và đôi xăng đan không có tất ở dưới chân. Hồi đó, em không quen ai ở phương Nam đặng bảo người ta gửi ra cho một chút nắng...

Thứ Sáu, 11 tháng 8, 2023

Một nhỏ bạn này nọ


Em có nhỏ bạn, ngày xưa học chung với nhau ở đội tuyển tiếng Anh…

Nói không phải mê tín, nhỏ bạn của em kể cũng coi là xinh. Dưng em không hiểu sao ở đời lại có đứa trông xinh mà vẫn vào được đội tuyển, bởi như những gì cổ nhân truyền lại, thì nhan sắc và học vấn thường không nằm chung trong một con nhỏ. Dưng thôi, đó là chuyện do lịch sử để lại, mình cũng không nên bắn vào quá khứ bằng súng lục nếu không muốn tương lai bắn mình bằng đại bác.

Theo thông lệ thì em với nhỏ bạn xuân thu nhị kì cũng hay rủ nhau tụ bạ, lúc thì để nói xấu các cô và các bạn ở đội tuyển ngày xưa, khi thì để bày nhau mưu kế để vật lộn với cuộc sống hiện tại…

Có lần, em nhắn tin rủ nhỏ bạn tụ bạ, dưng nhỏ bạn bảo là đương bận đi Úc. Thế là em, với tư cách là một trang tuấn kiệt (kẻ thức thời là trang tuấn kiệt), ngỏ ý nhờ nhỏ bạn mua giúp gấu mấy lọ kem nhau thai cừu. Chả gì, Úc cũng được tiếng là sẵn cái thứ này.

Nhỏ bạn tỏ ý nếu tiện thì sẽ mua giúp, else thì em bảo gấu đi mà nhịn. Dưng đời nào em chịu một lời hứa nước đôi kiểu vậy. “Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng”, chả gì hồi em đi sang đó cũng phải mua kem nhau thai cừu giúp ba vạn chín nghìn trang tuấn kiệt khác, cớ gì đến lúc nhỏ bạn sang đó lại không bị ai nhờ.

Ngày nhỏ bạn về nước, em lại nhắn tin rủ tụ bạ, trước là để ôn nghèo kể khổ như thường lệ, sau là để xử lý mớ kem nhau thai cừu mang ở bển về. Dưng nhỏ bạn lại kiếu bận vì đang phải đi Đà Nẵng mấy lị Hội An.

Thế là em, vẫn với tư cách một trang tuấn kiệt, ngỏ ý nhờ nhỏ bạn mua giúp gấu một ít mực rim me. Dưng khác với lần trước, em chấp nhận một lời hứa nước đôi, bởi thẳng thớm ra thì em cũng đã từng đi Đà Nẵng nhiều lần dưng chưa lần nào có người nhờ mua mực rim cả. “Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng”…

Ngày gặp lại ở Hà Nội, ngoài mấy lọ kem nhau thai cừu, nhỏ bạn còn mang theo số mực rim nhiều hơn cả những gì được nhờ cậy. Thêm vào đó là một mớ dược phẩm mang từ Úc về để tặng lũ trẻ con…

Kể câu chuyện này, em muốn hãnh diện mà khoe rằng mình có một nhỏ bạn rất chi này nọ, lúc nào cũng nhiệt tình với những việc em nhờ, dù là cho mình hay là cho gấu.

À thì tất nhiên là gấu của em cũng có nhỏ bạn thân này nọ như vầy. Dưng thay vì mua kem nhau thai cừu hay mực rim, nhỏ tỏ ý là lúc nào gấu cần đánh ghen thì nhất định nhỏ sẽ đi cùng…