Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2024

Người cầm súng ra đi, người thức cùng sao trời


“Một ngày tiếng súng ngưng
Một người lính trở về
Tìm người em gái trong mùa chim én bay…”

Đó là một câu trong bài hát “Tạm biệt chim én” của nhạc sĩ Trần Tiến mà chắc là rất nhiều người thuộc. Và hình ảnh trong bài hát ấy chắc cũng giống với hoàn cảnh của rất nhiều người lính mà đất nước này đã sản sinh ra trong những cuộc chiến tranh.

Nhưng hình ảnh đó lại không hề giống với trường hợp của người lính mà tôi muốn nhắc tới sau đây, đó là bác Lê Duy Ứng.

Nói đến Đại tá, Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân Lê Duy Ứng thì chắc không ít người biết. Ông nổi tiếng với bức tranh vẽ chân dung Hồ Chủ tịch khi đang cùng đơn vị tiến đánh Biên Hòa, ngày 28/4/1975. Điều đặc biệt nằm ở chỗ, bức tranh ấy được ông vẽ bằng máu chảy ra từ đôi mắt bị trúng đạn của ông. Lúc bức vẽ hoàn thành thì ông cũng ngất đi và được đồng đội chuyển về tuyến sau, rồi được đưa ra Hà Nội để điều trị và an dưỡng.

Mặc dù bom đạn quân thù không lấy đi mạng sống của Lê Duy Ứng, nhưng đã cướp đi ánh sáng và ước mơ nghệ thuật của đời ông, một người lính họa sĩ. Và cũng vì chán nản với tình cảnh của bản thân mà khi được chuyển ra Hà Nội, ông đã không hề nhắn lấy một dòng tin nào cho bạn gái của mình, một cô gái Hà Nội mà ông đã quen ở Quảng Trị năm 1973.

Thật may, một người đồng đội của Lê Duy Ứng đã giấu ông và báo cho người bạn gái biết nơi ông đang điều trị. Vậy là bác Ứng và bạn gái của mình đã gặp lại nhau, trong một hoàn cảnh mà có thể là họ đã ngờ tới nhưng chắc là không hề mong đợi xảy ra.

Trong khi cô bạn gái vui mừng vì được gặp lại Lê Duy Ứng, thì ông lại không hề có ý định nối lại chuyện tình cảm với cô. “Anh bây giờ như thế này rồi, lấy em thì chỉ làm em khổ cả đời”, người họa sĩ thương binh đã nói vậy với bạn gái trong ngày gặp lại.

Nhưng viễn cảnh đó không làm bạn gái của Lê Duy Ứng nản lòng. “Nếu mình không lấy nhau, thì anh rồi cũng có vợ, em cũng sẽ có chồng, nhưng khi con anh sinh ra thì anh sẽ không biết mặt mũi nó trông như thế nào. Còn nếu mình lấy nhau, chỉ cần em nói là con giống em thì anh sẽ biết con trông ra làm sao”, cô gái nói.

Và thế là anh thương binh Lê Duy Ứng đồng ý làm đám cưới với bạn gái của mình. Với sự hỗ trợ và đồng hành của cô gái ấy, Lê Duy Ứng lại tiếp tục sáng tác cho đến tận hôm nay. Năm 2013, ông đã được phong danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân.

Tôi có dịp được gặp gỡ và nói chuyện với bác Lê Duy Ứng trong một cuộc họp đồng hương của những người Quảng Bình ở Hà Nội. Quảng Bình quê tôi vốn được coi là nơi “địa linh, nhân kiệt”, và trong buổi họp đồng hương đó, tôi cũng đã được gặp nhiều người mà câu chuyện của họ đã làm cho tôi không khỏi thấy khâm phục. Nhưng khâm phục và xúc động nhất, vẫn là câu chuyện về người bạn gái của anh thương binh Lê Duy Ứng.

Đất nước mình, giống như lời một bài hát của nhạc sĩ Thái Văn Hóa mà tôi vẫn hay được nghe, “Khi còn trong nôi, nghe mẹ ru, cha đánh giặc cuối trời. Khi ta cầm súng ra đi, người thân ta thức cùng sao trời…”. Lê Duy Ứng chỉ là một trong số hàng triệu người đã ra đi vì sự bình yên của đất nước này, và cũng chỉ là một trong số hàng vạn hay hàng chục vạn người đã trở về không lành lặn sau chiến tranh. Nhưng so với rất nhiều người đã ra đi mà không trở về, hoặc thậm chí so với nhiều người trở về khác, ông vẫn là người may mắn vì trong hoàn cảnh tưởng như đã tuyệt vọng vì bế tắc, thì một người con gái, người vì ông mà “thức cùng sao trời” trong những năm tháng khốc liệt nhất của chiến tranh, đã tìm đến làm người đồng hành với ông trong phần đời còn lại.

Những người như bác Lê Duy Ứng, vì “cầm súng ra đi” mà đã làm nên những chiến công chói lọi và được vinh danh là Anh hùng. Còn những người như bạn gái của ông, tuy không có một ngày nào cầm súng và thường cũng chẳng có chiến công nào được nhắc đến, nhưng chỉ cần bằng ấy tháng năm “thức cùng sao trời”, thì tôi nghĩ, họ cũng xứng đáng được ngợi ca như những Anh hùng vậy!

Thứ Bảy, 16 tháng 3, 2024

Điểm báo 16/3/2024


1. Hạ mức lãi suất cho vay
Là điều doanh nghiệp hiện nay đang cần
Để xây nhà ở cho dân
Mới mong triển vọng tăng dần nguồn cung!

2. Nếu như trong máu có cồn
Dắt xe đi bộ qua đồn công an
Có coi là sẽ vô can?
Mời xem bài của Tuyến Phan trình bày!

3. Mới đây ở quận Hà Đông
Nổi lên câu chuyện cụ ông rất già
Làm quen với một cụ bà
Thông qua ứng dụng, thế là yêu nhau!

4. Liền anh cần nói những gì
Để cho liền chị nghe khi lên giường?
Thưa rằng, vào trận yêu đương
Trước tiên cứ phải tăng cường lời khen!

Thứ Tư, 13 tháng 3, 2024

Điểm báo tối 13/3/2024


1. Hương Giang vừa có bạn trai
Lập tức quyết định công khai rõ ràng
Kèm theo còn có một hàng
Xì ta tút nói rằng nàng đính hôn.

2. Chị Nhàn cục trưởng thanh tra
Cho Văn mật khẩu vào nhà làm chi?
Bài trên Dân Trí có ghi:
Để tiền hối lộ đến thì vào luôn!

3. Nguyên nhân chưa rõ từ đâu
Giá vàng đùng phát giảm sâu quá chừng
Phải chăng là chuyện đáng mừng?
Cần theo dõi tiếp, chứ đừng chủ quan!

4. Triệt tiêu cảm hứng chuyện “yêu”
Nói chung xuất phát từ nhiều nguyên nhân
Tuy nhiên, muốn “chọi” lên chân
Có 3 thói xấu rất cần bỏ ngay!

Thứ Hai, 11 tháng 3, 2024

Ngủ trưa với ba




Ở đâu đó, tôi đã từng nghe ai đó nói, đại để, lúc lớn lên thì người ta mới biết rằng ngủ trưa là một đặc ân, chứ không phải là nghĩa vụ.

Hôm cuối tuần vừa rồi nghỉ ở nhà, tôi nằm ngủ trưa với con trai. Tất nhiên, nằm ngủ với một đứa trẻ đang ở lứa tuổi coi ngủ trưa là nghĩa vụ, thì giấc ngủ của tôi cũng chẳng thể nào trọn vẹn, nếu không bị cắt ngắn ở đoạn đầu thì cũng bị rút bớt ở phần sau, hoặc có khi bị chen ngang ở phần giữa. Và nhìn cái cách con trai thực hiện “nghĩa vụ” ngủ trưa của mình, tôi lại nhớ đến cảnh ngày bé nằm ngủ trưa với ba, lúc tôi cũng bằng tuổi con tôi bây giờ.

Hồi ấy, anh em tôi mới được chuyển từ Quảng Bình vào Huế - nơi ba làm việc. Mẹ đi làm cả ngày, anh tôi đi học buổi chiều, còn thằng út đi đâu thì tôi không tài nào nhớ nổi, nhưng buổi trưa thường chỉ có tôi ở nhà với ba. Đến giờ ba ngủ thì đương nhiên tôi cũng phải lên giường ngủ cùng.

Vì ngủ trưa là “nghĩa vụ”, nên tôi chỉ lên giường nằm cho có, chứ chẳng hề ngủ ngáy gì. Tôi hết nhìn trần nhà thì nhìn ra cửa sổ, rồi nhìn đồ đạc trong phòng, hoặc không thì nhìn ba ngủ, hoặc sờ tay, sờ tóc, hoặc nghịch lông nách của ba… Nói chung là tôi tìm đủ mọi cách để tiêu hết khoảng thời gian dành cho việc ngủ trưa để làm những việc vô tri, chỉ mong đến giờ ba thức dậy đi làm thì tôi lại đi lêu bêu khắp khu tập thể hoặc làm gì mặc ý, cho đến khi anh tôi đi học về hoặc ba mẹ đi làm về.

Trong rất nhiều việc vô bổ mà tôi đã làm trong những giờ ngủ trưa ấy, cũng có một việc có ích mà tôi còn nhớ. Ấy là lần mà sau khi sờ tay, sờ tóc của ba chán chê, tôi lay ba dậy và nói, “ba dậy đi mần!”.

Ba mở mắt ra, nhìn đồng hồ rồi nói, “ừ, đến giờ rồi”. Đoạn ba rửa mặt, thay quần áo rồi đi làm, còn tôi thì lại làm những việc vô bổ tiếp theo như lịch trình hằng ngày vẫn thế. Nhưng hôm đấy, tôi thấy cũng vui vì ít nhất đã dùng thời gian ngủ trưa của mình để làm được một việc có ích, ấy là đánh thức ba dậy đi làm đúng giờ.

Trưa hôm sau, cũng với từng đó công việc được tôi lặp lại vào giờ ngủ trưa. Tuy nhiên, kết quả thu được thì không như kì vọng, bởi sau động tác lay và gọi của tôi, ba mở mắt ra nhìn đồng hồ vào nói, “chưa đến giờ!”. Và cũng từ sau lần báo thức sai giờ đó, tôi không gọi ba dậy để đi làm nữa, mặc dù ba không mắng mỏ hay cấm đoán gì…

Ngoài hai kỉ niệm nói trên, tôi không còn nhớ gì về những lần nằm ngủ trưa với ba. Có thể là do sau đó nhà tôi được phân một căn hộ có thể đặt được nhiều giường hơn nên tôi đã thực hiện “nghĩa vụ” ngủ trưa ở một chiếc giường khác. Hoặc cũng có thể là do sau đó tôi đã đến tuổi đi học nên ba không còn thấy cần phải dùng việc ngủ trưa để ngăn tôi làm những việc vô tri như cái thủa lên bốn, lên năm nữa…

Bây giờ thì ba đã về với ông bà. Việc nằm ngủ trưa với ba, hay sờ tay, sờ tóc hoặc báo thức cho ba, nếu muốn thì tôi cũng chỉ có thể thực hiện vào kiếp sau. Còn kiếp này, kể từ ngày ba mất đi, thi thoảng được gặp ba trong những giấc ngủ của mình, là tôi cũng đã thấy thoả mãn lắm rồi.

Thứ Bảy, 9 tháng 3, 2024

Điểm báo 09/3/2024


1. Đúng hôm mùng 8 tháng 3
Bí thư Vĩnh Phúc tên là Thúy Lan
Đắng lòng vì Bộ Công an
Tiến hành khởi tố bị can xong cùm.

2. Người ta hối lộ mấy thùng
Chị Nhàn cục trưởng không dùng tí mô
Những hơn 5 triệu tiền đô
Chị mang để m. nó vô góc nhà.

3. Hôm qua bác sĩ Chí Thành
Đã lên mặt báo nói nhanh về điều
Người ta thực hiện khá nhiều
Ấy là hành động “tự yêu” một mình.

4. Tắt đèn tối mịt khi “yêu”
Đó là sở thích của nhiều chị em
Kính mời các cụ vào xem
Biết thêm kiến thức để đem về dùng!

Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2024

Nhân ngày mùng 8 tháng 3


Nhân ngày mùng 8 tháng 3
Xin chúc phụ nữ nước nhà như sau:
Thứ nhất, kinh tế: nhanh giàu
Thứ hai, chính trị: cùng nhau bình quyền
Thứ ba, văn hóa: có duyên
Thứ tư, xã hội: gặp tuyền chuyện vui
Vài điều nho nhỏ thế thui
Chị em đạt được, thì tui cũng mừng
Đến đây xin phép tạm dừng
(Kẻo không, bị mắng thôi đừng luyên thuyên!)

Thứ Ba, 5 tháng 3, 2024

Điểm báo tối 05/3/2024


1. Facebook sập khắp toàn cầu
Làm cho dân mạng chờ lâu vãi hàng
Dù ai cũng thấy ngỡ ngàng
Thế dưng mắt toét cả làng, biết sao!

2. Báo đưa ở tỉnh Tuyên Quang
Một Chi cục trưởng vừa “toang” lúc chiều
Công an đã khởi tố điều
Tra xem anh “đớp” có nhiều hay không?

3. Báo đăng bị cáo Huệ Vân
Trả lời câu hỏi trong phần thẩm tra
Đọc tin bài viết đưa ra
Thấy anh nhà báo đúng là rỗi hơi!

4. Ngày xưa hỗ trợ bà Lan
Tìm cách hối lộ chị Nhàn thanh tra
Anh Văn chắc đã ngộ ra
Cầm trym giúp sếp cũng là rủi ro!

Thứ Bảy, 2 tháng 3, 2024

Hình mới của Trinh


Nữ hoàng đồ lót Ngọc Trinh
Vừa tung ra một bộ hình mới toanh
Nhòm cô trong ảnh không hoành
Tráng như cái thuở loanh quanh vếu, giò
Cơ rưng cũng khá hay ho
Cần lao có thể ngắm cho thoả lòng
Bấy lâu ngóng đợi chờ mong
Tuy nhiên, lưu ý ngắm xong đừng thèm!

Xem thêm:
- Khóc Trinh
- Đọc báo thiếu Trinh
- Ngày mất Trinh
- Lời cuối cho Trinh
- Điểm báo 07/02/2024 - bản dành riêng cho Trinh
- Nhắn Trinh

Thứ Sáu, 1 tháng 3, 2024

Điểm báo 01/3/2024


1. Giá vàng lên đến tám mươi
Triệu đồng mỗi lượng, nhiều người trước đây
Mua vàng để lấy vía may
Dưng mà vẫn lỗ đến ngày hôm qua.

2. Ba mươi lăm vạn tỷ đồng
Đầu tư văn hóa cũng không phải nhiều
Xin thưa, đó chính là điều
Mà anh thi sĩ Quang Thiều nói ra.

3. Giá xăng sát mốc hai tư
Nghìn đồng một lít kể từ chiều qua
Báo đưa hàng tít sáng loà
Còn dân tài xế lệ nhoà đôi mi.

4. Lần đầu các cụ phịch nhau
Đôi khi cảm giác chả đau tí nào
Cũng không thấy giọt máu đào
Mời nghe để biết vì sao dư lày!

Thứ Ba, 27 tháng 2, 2024

“Mình có phải là loại dốt nát, ngu đần gì đâu!”


Đó là lời một anh đồng nghiệp khi em nói ý định sẽ tự sửa lấy cái giàn phơi nhà mình mà không cần gọi thợ.

Số là ở nhà em có một cái giàn phơi, lắp cách đây 5-6 năm với giá 1,35 triệu, thời gian bảo hành ghi trên phiếu là 12 năm.

Năm ngoái, cái giàn phơi bị đứt dây, em liền gọi theo số điện thoại ghi trên phiếu bảo hành yêu cầu thực hiện trách nhiệm hậu mãi. Người được cử đến sửa giàn phơi nói rằng, bên “Công ty” chỉ bảo hành tay quay thôi, chứ không bảo hành dây. Thế là em đành phải trả tiền cho việc thay dây giàn phơi, 500k cả thảy.

Hôm rồi, giàn phơi bị hỏng tay quay, em lại gọi người của “Công ty” đến. Nhưng người của “Công ty” nói là trục quay bị gãy, không sửa được, phải thay mới. em liền đưa phiếu bảo hành ra, thì anh ta nại đủ lý do để từ chối trách nhiệm bảo hành. Nào là, cái này do người dùng tự làm hỏng. Nào là, công ty chỉ bảo hành 5 năm. Vân vân và mây mây.

Em bực quá, mới gọi đến số điện thoại ghi trên phiếu bảo hành. Phía đầu dây là một người đàn ông, nói rằng, thời hạn bảo hành tối đa chỉ 5 năm, chứ không ai bảo hành tận 12 năm. Lý sự một hồi, anh ta khẳng định phiếu bảo hành mà em nhận được là đồ giả, vì không có đóng dấu của “Công ty”.

Không làm nào bắt đền được “Công ty”, em mới hỏi người thợ được cử đến, “thay cái này mất bao tiền?”. Câu trả lời nhận được là, tuỳ loại, dăm bảy trăm nghìn cũng có, triệu mấy cũng có. Cái như em đang dùng có giá là 1,2 triệu.

Em nghe báo giá thì hơi chột dạ, bảo: Cả cái giàn phơi của người ta giá chỉ có triệu ba. Năm ngoái thay dây đã mất năm trăm rồi, năm nay thay tay quay lại mất triệu hai nữa, thế thì còn hơn cả lắp nguyên một giàn phơi mới à?

Tay thợ của “Công ty” cười cười, nói rằng: Giàn phơi của anh bây giờ, giá tăng lên gấp đôi rồi anh ạ!

Nghe tay kia nói, em mới thấy bực bội trong người. Đã không bảo hành cho người ta thì chớ, lại còn đòi giá tít trên trời thế kia, trong lúc mấy cái cần sửa hoặc thay kia, thực ra, cũng chẳng phải là thứ phức tạp hay quý báu gì.

Nuốt cục tức xuống khỏi họng, em mới bảo với tay thợ: Mấy cái thứ đơn giản này mà đắt thế thì để anh tự sửa lấy cũng được, không cần thay nữa.

Tay thợ thấy bị từ chối thì cũng không vui, nhưng không làm gì được nên đành xách đồ nghề đi về. Sau đó là một loạt cuộc gọi từ người của “Công ty” vào điện thoại của em với đủ các lời trách móc chợ búa. Nhưng em kệ, làm ăn kiểu đấy, ai chứa.

Sau khi xoá và chặn hết các số điện thoại của “Công ty” cũng như đám nhân công chợ búa kia, em liền lên YouTube tìm một clip hướng dẫn thay tay quay giàn phơi, đoạn mở các ứng dụng mua hàng online ra, tìm đặt một chiếc tay quay giống như cái đang dùng. Người bán hàng cũng gửi kèm luôn cả clip hướng dẫn lắp đặt, đơn giản còn hơn cả trên YouTube.

Và thế là, chỉ trong đâu đó chừng 10 phút, với một chiếc tua vít, chiếc tay quay cũ đã bị vứt vào sọt rác. Thay vào đó là chiếc tay quay hoàn toàn mới, vận hành trơn tru, ngạo nghễ không kém gì một chiếc máy bay đưa người mắc kẹt trở về từ vùng dịch.

Đáng nói là, theo niêm yết của nhà bán hàng, thì cái tay quay mà em đặt mua có giá khá dễ chịu. Sau khi áp các mã giảm giá và miễn phí vận chuyển này nọ, thì giá giao tận cửa của cái tay quay “triệu hai” kia chỉ còn chưa đến một triệu, cụ thể là 180k. Đèo mẹ!