Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2024

Hướng dẫn luận văn


Hướng dẫn một học viên viết luận văn thạc sỹ.

Bữa sơ kiến, nói cho học viên một hồi về nội dung cần trình bày của các mục trong từng chương. Yêu cầu học viên lấy giấy bút ghi chép cẩn thận.

Bẵng vài tháng, học viên mang luận văn đến nộp. Mở ra coi, thấy quyển luận văn rất giống một loại đặc sản được ưa chuộng ở miền Tây, có cả thịt, hải sản, rau củ và nấm… được nấu chín trong nồi nước có pha mắm tôm, đường, chanh, tỏi và các gia vị khác. Nôm na, là nó giống một cái lẩu mắm.

Lấy bút gạch ngang gạch dọc trong đó một hồi, ghi chú những đoạn cần sửa và cách sửa, rồi gửi trả lại cho học viên.

Mấy tuần sau, lại nhận được bản luận văn chỉnh sửa của học viên, đã khắc phục được khá nhiều lỗi ngớ ngẩn, nhưng vẫn còn nhiều chỗ chưa ưng cái bụng.

Lại lấy bút gạch ngang gạch dọc vào đó một hồi và trả lại, yêu cầu tiếp tục sửa.

Lần thứ ba, quyển luận văn nhận được là một tác phẩm khá chỉn chu, lỗi thì vẫn còn, nhưng cơ bản không còn những lỗi quá ngớ ngẩn.

Bảo với học viên, là so với yêu cầu của thầy thì luận văn của em vẫn chưa tới, nhưng so với nhiều luận văn thầy từng chấm ở trường, thì luận văn này tròn trịa hơn hẳn, có thể mang bảo vệ được rồi.

Nói rồi lấy bút ký các loại giấy tờ cần thiết để học viên hoàn tất thủ tục bảo vệ. Dặn dò, nếu còn thời gian thì xem lại bản hướng dẫn bữa sơ kiến và những nhận xét ghi trong các bản thảo lần trước để sửa nốt, còn nếu không có thì thôi, vì luận văn này chắc điểm cũng cao rồi.

Bẵng mấy tuần, học viên gọi điện, báo đã bảo vệ xong luận văn, được điểm cao nhất trong hội đồng. Học viên hỏi, có một vài góp ý của hai người phản biện, em đã sửa xong rồi, em có cần gửi luận văn cho thầy coi lại lần nữa không?

Bảo với học viên, là những gì cần viết hoặc sửa, thì thầy đã nói hết với em ở buổi gặp đầu tiên và trong mấy lần sửa luận văn, em cứ xem vào đó, thấy sửa được gì nữa thì sửa, còn nếu thấy đã sửa hết khả năng thì đưa bản giải trình đến thầy ký, chứ thầy không đọc nữa.

Bỏ điện thoại xuống sau khi hẹn lịch gặp để ký xác nhận sửa chữa luận văn của học viên. Chợt nghĩ đến cái câu mà người ta đã nói ở đâu đó, “quán điểm tâm sẽ không mở đến tối, người muốn ăn sớm đã đến rồi”. Những điểm cần sửa trong luận văn thì học viên cũng đã được chỉ cho đầy đủ, nhưng học viên đã không muốn sửa mà vẫn bắt người ta phải sửa, thì chẳng phải là giống như bắt một người không muốn ăn điểm tâm phải đến quán thật sớm lắm ru?

2 nhận xét: