Thứ Hai, 20 tháng 1, 2025

Tinh thần tự giác


Tiểu Solitaire bây giờ đã bước sang học kỳ 2 của lớp 1…

Khác với hồi học kỳ 1, cô giáo của cậu không nhắn tin nhắc việc cho phụ huynh nữa. Thay vào đó, cô giao thẳng bài tập cho cậu và các bạn của cậu, ai nấy đều phải tự nhớ việc mà làm.

Buổi tối, cơm nước xong xuôi, Tiểu Solitaire được phụ huynh hò vào bàn học. Bố cậu bảo: “Từ nay cô giáo không nhắn tin nhắc việc cho ba mẹ nữa mà dặn trực tiếp trên lớp, nên con phải tự làm bài tập của mình, không chờ ba mẹ nhắc nữa”.

Tiểu Solitaire, không biết vì được cô giáo giác ngộ từ trước, hay hiểu được lời bố nói, nên cũng đồng tình: “Đúng rồi, bài tập của mình thì mình phải tự làm chứ!”

Bố Tiểu Solitaire muốn cậu thực sự thấm nhuần tư tưởng tự lập, mới củng cố thêm lý luận: “Ai cũng phải tự làm bài tập của mình. Ngày xưa ba mẹ còn nhỏ cũng phải tự làm bài tập!”

Thấy chừng đó có vẻ chưa đủ, bố cậu còn bổ sung: “Ngày xưa ba mẹ còn bé, có bắt con ngồi làm bài tập cùng ba mẹ đâu? Cho nên bây giờ con cũng không được yêu cầu ba mẹ phải ngồi làm bài tập cùng con”.

Tiểu Solitaire thấy lý lẽ quá thuyết phục, nên không ý kiến gì thêm, chỉ liên tục nói, “đúng rồi, đúng rồi”.

Đoạn cậu tự giác ngồi vào bàn để làm các bài cô giao mà chẳng buồn để ý là cái thủa bố mẹ cậu còn bé thì cậu có phải ngồi làm bài tập mà cô giáo giao cho hai con người ấy hay không…

Bữa đó, Tiểu Solitaire mới được đâu hơn 6 tuổi 4 tháng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét