Thứ Sáu, 12 tháng 2, 2016

Mùa xuân không ở lại


Xuân đến vội vàng giây lát thôi
Rồi đi như nắng tắt bên đồi
Gieo nặng lòng ai bao nỗi nhớ
Nỗi buồn ngơ ngẩn, nỗi đơn côi

Xuân đến mà sao vội thế này?
Thoảng qua như gió thổi mây bay
Để khiến lòng ai thêm nuối tiếc
Những ngày tươi đẹp vụt qua tay

Xuân quá vô tình, xuân biết không?
Vội đi không đoái nỗi tơ lòng
Quạnh quẽ đêm dài nằm thổn thức
Hiu hắt ngày buồn đứng ngóng trông!

Xuân có bao giờ nhớ ngày qua?
Khi lòng ai nở những nụ hoa
Bây chừ đôi ngả không hẹn ước
Hoa tàn, nhị úa, sắc phôi pha

Xuân đã một đi chắc chẳng về
Bỏ lại những ngày tháng lê thê
Để khiến bàn chân đi giữa phố
Cõi lòng như lạc chốn sơn khê...

(Đêm mùng 4 Tết Bính Thân 2016)

Xem thêm: Lãng đãng thu Hà Nội

1 nhận xét:

  1. Sô hận

    Mộng ước lều tranh vụn vỡ rồi
    Sông thề ngúng nguẩy rẽ dòng đôi
    Bờ môi chửa đã kia lần chíp
    Dốc đuýt đà đau nọ cú bồi
    Ngỡ kết tình "Xuân" bền tựa gạch
    Nhầm trao nghĩa "Gái" bở như vôi
    Bây chừ nhuỵ rữa Sô thầm hận
    Mẹ nó...truy phong...một lũ tồi!

    Trả lờiXóa