Thứ Ba, 8 tháng 2, 2022

Tam quốc diễn nghĩa - Hồi thứ 1c


Hồi thứ 1c
HỌ TRƯƠNG NHÂN LOẠN ĐÒI NGOÁY MŨI
THẾ GIAN TƯỞNG BỞ MUỐN MUA QUE

Thế lớn trong thiên hạ, cứ tan lâu rồi lại hợp, hợp lâu rồi lại tan. Như cuối đời nhà Chu, bảy nước tranh giành xâu xé nhau rồi sau lại hợp về nhà Tần. Đến khi nhà Tần mất, thì Hán Sở tranh hùng rồi sau thiên hạ lại hợp về tay nhà Hán.

Nhà Hán, từ lúc vua Cao Tổ chém rắn trắng khởi nghĩa, thống nhất được thiên hạ, sau vua Quang Vũ lên ngôi, rồi truyền mãi đến vua Hoàn đế, Linh đế thì sinh ra nhiều chuyện khó tin.

Năm Kiến Ninh thứ nhất, một người đàn ông 60 tuổi ở Ung Châu đã đột tử sau khi gặp gỡ một nữ nhân viên bán bảo hiểm trong khi vợ đi vắng.

Mùa đông năm Kiến Ninh thứ tư, một người đàn bà ở thành Lạc Dương được quan huyện thị tẩm nhưng không vừa lòng, đã đứng ra làm đơn tố cáo lên quan phủ.

Tháng 11 năm Quang Hoà thứ hai ở Từ Châu, một cụ ông 61 tuổi vừa vào nhà nghỉ với một phụ nữ 46 tuổi được một lúc thì có biểu hiện mệt mỏi, khó thở rồi tử vong.

Từ đó trong dân gian sinh ra lắm lời đồn thổi, lòng người cũng vì thế trở nên xao xuyến, hoang mang.

Bấy giờ ở đất Cự Lộc, có một nhà sinh được ba anh em: anh cả là Trương Giác, em hai là Trương Bảo, em út là Trương Lương.

Trương Giác vốn là học trò đi thi hỏng, nhân thế bực mình vào núi hái thuốc. Đi đường gặp một cụ già mặt tròn mắt biếc, tay chống gậy lê, gọi Trương Giác vào trong một cái động, trao cho một quyển sách và bảo rằng: “Thuật mầu nhiệm làm cho thiên hạ thái bình đều ở trong sách này. Ngươi nên thay trời dạy người, để cứu lấy đời”.

Nói đoạn, cụ già hóa một trận gió biến mất. Trương Giác đưa mắt nhìn quyển sách thì thấy ngoài bia ghi tám chữ: “Đề tài nghiên cứu khoa học dạng rộng”.

Trương Giác được quyển sách ấy đem về ngày đêm học tập, không bao lâu biết đủ các phép nhập hàng không rõ nguồn gốc, kê vống giá, trồng hoa hồng, hái hoa hồng tặng cho người mua hàng…

Đến tháng giêng, năm Trung Bình thứ nhất, khắp các châu có bệnh nghẹt mũi. Trương Giác làm ra cái que, đem que ấy ngoáy vào mũi người thì biết ai mắc bệnh hay không. Nhiều người trông thấy đều hết lời khen Giác có tài, muốn dùng que của Giác để chẩn bệnh.

Giác bàn với hai em rằng: “Không gì khó bằng bán cái que với giá trên trời mà vẫn có người mua. Nay người muốn mua que ngoáy mũi đông như thế này, nếu không thừa thế bán cho thật nhiều thì thật là đáng tiếc lắm”.

Bèn dựng một lá cờ lớn đề sáu chữ “công ty cổ phần công nghệ”, tự xưng là chủ tịch hội đồng quản trị kiêm tổng giám đốc, Trương Lương xưng là phó tổng giám đốc, Trương Bảo xưng là trợ lý tài chính. Giác nói với mọi người: “Nay bệnh nghẹt mũi hoành hành, người cần ngoáy mũi thì nhiều. Các ngươi nên thuận mệnh trời, theo về ta để cùng ngoáy mũi thiên hạ!”

Người đi theo Trương Giác vì thế rất đông. Giác sai đồ đệ đi khắp tám châu Thanh, U, Từ, Ký, Kinh, Dương, Duyện, Dự để bán que ngoáy mũi, thế của Giác rất dữ dội.

Về sau, có người biết chuyện que của Trương Giác không đạt chuẩn để ngoáy mũi mà lại được bán với giá trên trời, bèn tố giác với triều đình. Triều đình liền sai Bộ Hình bắt Giác bỏ ngục. Đồ đệ của Giác vì thế mà cũng lao đao, nhiều người tuyên bố không quen biết Giác hoặc không nhận ơn huệ gì của Giác.

Ấy gọi là:
Chẳng qua cũng chỉ làm hàng giả
Tưởng rằng che được mắt thế gian
Ngờ đâu binh bại như núi đổ
Thế to đến mấy cũng phải tan

Muốn biết tính mệnh Trương Giác và đám đồ đệ phen này lành dữ ra sao, xem hồi sau mới rõ.

1 nhận xét:

  1. HN sang thăm chúc anh ngày Valentine ngọt ngào ấm áp bên nửa thương yêu!

    Trả lờiXóa