Thứ Ba, 23 tháng 1, 2024

Ham học!


Gặp bức thư này trên FB của một người bạn, tự nhiên nhớ lại giờ thảo luận môn Lý thuyết tài chính hồi năm thứ hai du học bên Cổ Nhuế…

Hướng dẫn thảo luận bữa đó là một cô giáo dạy thay, còn rất trẻ. Cô nêu vấn đề, liệu bảo hiểm có vai trò làm giảm gánh nặng cho ngân sách nhà nước trong việc ổn định đời sống người dân không?

Đa số các ý kiến dưới lớp đều cho rằng bảo hiểm đúng là có vai trò như cô nói. Cô giáo tỏ ra khá hài lòng.

Dưng tôi không đồng tình với đáp án được đưa ra. Tôi cho rằng, bảo hiểm có vai trò đó hay không là còn tuỳ vào việc nhà nước có tự nhận về mình chức năng ổn định đời sống người dân hay không.

Cô giáo có vẻ bất ngờ với ý kiến của tôi, song cũng bảo: Nhà nước nào mà chẳng phải ổn định đời sống người dân?

Với mớ lý luận về nhà nước vừa được trang bị hồi năm thứ nhất, tôi mới thưa với cô: Nếu đứng trên lập trường của giai cấp công nhân, thì nhà nước được sinh ra trước hết là để làm công cụ cho giai cấp thống trị đàn áp các giai cấp khác, chứ không phải là để ổn định đời sống người dân.

Không nhớ là cô giáo nói gì về lý sự mà tôi đưa ra. Và tôi cũng không nghĩ ngợi gì thêm về buổi thảo luận đó.

Cho đến một năm sau…

Cậu em ở cùng xóm trọ, học sau tôi một khoá, có việc phải bỏ học một buổi có môn Lý thuyết tài chính. Hiềm nỗi, nếu bỏ nốt buổi này thì cậu sẽ không đủ điều kiện để thi hết môn, vì cậu đã nghỉ đủ số buổi được phép. Thế là cu cậu ngỏ lời: Anh đi học hộ em một buổi mới?

“Cứu một mạng người bằng xây bảy tầng phù đồ”, tôi liền cầm sách vở, lần mò tìm lên lớp của cậu kia ngồi, với mục đích không gì khác, là điểm danh hộ.

Vừa ngồi xuống ghế thì thấy cô giáo vào lớp, chính là cô đã hướng dẫn thảo luận ở lớp tôi cách đó một năm. Hơi bất ngờ, nhưng tôi cũng tự nhủ: kệ, chắc gì cô giáo biết tôi đi học thay, bởi năm trước cô cũng chỉ dạy lớp tôi vài buổi thôi mà.

Nhưng, vừa cầm micrô lên, thì cô giáo đã nói ngay: Hình như lớp mình hôm nay có bạn mới thì phải?

Tôi tuy có nhan sắc nhưng cũng thừa trí khôn để biết cô giáo đang muốn nói điều gì, đành đứng dậy, bẽn lẽn: Thưa cô, em ở khoá trên, học xong môn Lý thuyết tài chính rồi, nhưng em quan tâm đến chủ đề này nên đến đây để xin nghe lại, mong cô chấp thuận.

Cô giáo, không biết có nhận ra điều gì bất thường trong câu chuyện của tôi không, nhưng cũng vui vẻ cười, xong lại đề nghị lớp tặng cho tôi một tràng pháo tay vì nỗi “ham học”.

Và sau tràng pháo tay đó, tôi phải ngồi 3 tiết liền để diễn cho tròn cái vai mà tôi vừa nghĩ ra, nghĩa là phải nghe lại chủ đề mà tôi đã học xong cách đó một năm.

Còn việc cậu em cùng xóm trọ có đủ điều kiện để thi hết môn Lý thuyết tài chính hay không, đối với tôi lúc đó, thì nói như ông gì Tâm trong bài “Tống biệt hành”, nếu không phải là hơi rượu say ắt cũng là hạt bụi, hoặc bất quá cũng chỉ là chiếc lá bay…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét