Thứ Hai, 22 tháng 8, 2022

Tam quốc diễn nghĩa - Hồi thứ 75b


Hồi thứ 75b
THẠO NGHỀ Y, HOA ĐÀ BÀY PHÉP
Đ*O TIN DAO, TÀO THÁO XUỐNG TAY


Trước nói, Quan Vân Trường dẫn binh đánh Phàn Thành nhưng trúng phải tên độc, cánh tay phải sưng lên xám ngắt, không cử động được. Các tướng thấy vết thương lâu khỏi, mới sai người đi khắp mọi nơi tìm danh sư về chữa.

Bỗng một hôm, có người từ Giang Đông bơi một chiếc thuyền nhỏ đến thẳng trước trại. Người ấy đội khăn vuông, mặc áo rộng tay xách một cái túi xanh, tự xưng là họ Hoa tên Đà, nhân thấy Quan tướng quân là anh hùng thiên hạ, nay trúng phải tên thuốc độc, cho nên xin lại chữa thuốc.

Các tướng hỏi: “Có phải trước ông đã chữa cho Chu Thái ở Đông Ngô đó không?”

Đà thưa: “Phải”.

Các tướng mừng lắm, lập tức dẫn Hoa Đà vào ra mắt Vân Trường.

Bây giờ Vân Trường đau cánh tay nặng lắm, nhưng sợ bụng quân xôn xao nên phải gượng ngồi đánh cờ cho tiêu khiển. Đà xin coi bệnh. Vân Trường cởi áo giơ tay ra cho Đà xem.

Đà nói: “Đây là mũi tên có thuốc độc, đã thấm vào xương rồi, nếu không chữa nhanh, thì cánh tay này hỏng mất”.

Vân Trường nói: “Dùng cách gì chữa cho được?”

Đà nói: “Phải tìm một chỗ yên tĩnh, chôn một cái cột, trên cột đóng một cái vòng sắt, rồi ngài xâu cánh tay vào cái vòng ấy, lấy dây buộc chặt lại rồi đem chăn trùm kín đầu đi, để tôi dùng dao nhọn rạch chỗ thịt ấy tới xương, cạo sạch chất độc, rịt thuốc vào và khâu lại. Có thế mới chữa được khỏi ngay, nhưng chỉ ngại ngài sợ hãi thôi”.

Vân Trường cười, nói rằng: “Tưởng thế nào? Chớ dễ như thế, thì can gì phải dùng đến cột với vòng sắt!”

Bèn sai mang rượu ra thết đãi Hoa Đà. Vân Trường vẫn cứ việc đánh cờ và giơ cánh tay ra cho Hoa Đà rạch.

Đà cầm dao rạch miếng thịt vào đến xương thì thấy trên chỗ xương đã xanh cả ra, Đà cạo trên xương tiếng kêu ken két, xung quanh ai trông thấy cũng lè lưỡi sởn gai. Vân Trường thì cứ uống rượu đánh cờ, cười nói như không, tựa hồ không đau đớn chút nào.

Một lát, huyết chảy ra đầy một chậu. Đà cạo hết chất độc, rịt thuốc vào lấy chỉ khâu lại. Vân Trường cười to một tiếng, đứng dậy bảo với các tướng rằng: “Cánh tay này co ruỗi như thường rồi, không thấy đau nữa, tiên sinh quả thật là thần y!”

Đà nói: “Tôi đi chữa thuốc một đời người, chưa thấy ai gan như thế. Quân hầu quả thật là người nhà trời!”

Qua năm sau, Tào Tháo ở Hứa Xương bị bệnh nhức đầu. Tháo sai đi cầu những danh y về chữa, cũng không thấy khỏi. Các quan đều lo lắng.

Hoa Hâm vào tâu rằng: “Đại vương có biết thần y Hoa Đà không?”

Tháo hỏi: “Có phải người chữa cho Chu Thái ở Giang Đông chăng?”

Hâm nói: “Chính phải!”

Tháo mừng lắm, lập tức sai người đi mời Hoa Đà về bắt mạch coi bệnh.

Hoa Đà đến xem bệnh cho Tháo, nói rằng: “Đại vương nhức đầu vì nhiễm phải gió độc, bệnh ở trong óc, không thoát ra được, uống thuốc cũng uổng mà thôi”.

Tháo hỏi: “Dùng cách gì chữa cho được?”

Đà thưa: “Tôi có một phép này: Trước hết uống thang ma phế, rồi lấy búa mổ óc ra, nạo hết rãi gió độc đi thì mới triệt hết được nọc bệnh”.

Tháo giận mắng rằng: “Ngươi muốn giết ta sao?”

Đà nói: “Đại vương có biết chuyện Quan Vân Trường ngày trước không? Cánh tay phải ông ấy bị trúng tên thuốc độc, tôi cạo xương chữa thuốc, mà ông ấy không sợ hãi chút nào. Nay bệnh đại vương mới một tí, việc gì phải đa nghi làm vậy?”

Tháo nói: “Ngày trước dao tốt nên chỉ cần rạch một lần là cạo được rồi. Nay toàn dao mổ giá rẻ trúng thầu, phải rạch 3 lần mới đứt da. Ví dầu búa của ngươi cũng nằm trong lô vật tư trúng thầu giá rẻ đó thì chẳng phải là đầu ta sẽ bị ngươi bổ 3 nhát búa, ta còn sống làm sao được?”

Liền hô tả hữu bắt Hoa Đà bỏ ngục để tra hỏi.

Ấy thực là:
Dao tốt đại phu còn mổ được
Vớ nhầm dao rẻ, đ*o ai tin!


Muốn biết tánh mạng Hoa Đà phen này lành dữ thế nào, xem hồi sau mới rõ.

1 nhận xét: