Thứ Hai, 20 tháng 3, 2023

20 năm ra trường, 20 năm ra đường


Thế là coi như bước sang năm thứ 21 bị trường Tài chính tống ra đường.

Khép lại hơn một tháng bàn bạc, thiết kế, chuẩn bị, đặt hàng, rủ rê, chèo kéo…

Cả lớp có 58 thành viên, trong đó 2 người ở nước ngoài và 1 người mất liên lạc, vị chi còn lại 55. Tổng cộng có 48 thành viên đăng kí tham gia, nhưng phút chót có 3 người bận đột xuất nên chỉ có 45 thành viên có mặt. Kể từ thủa loài người nghĩ ra cái trò họp lớp, số cuộc họp có tỷ lệ tham gia cao như vầy chắc cũng chẳng phải là nhiều.

Cuộc gặp gỡ chỉ diễn ra vỏn vẹn trong vòng chừng 6 tiếng đồng hồ, nhưng chắc sẽ để lại niềm vui âm ỉ cho nhiều người trong nhiều ngày. Kể cũng là điều xứng đáng cho một sự kiện mà 20 năm mới có một lần.

Những người tham dự buổi gặp mặt, xa thì tận tít miền Nam, gần thì chỉ cách nơi tổ chức chỉ vài cây số, nhưng đi lại mất công nhất thì chắc là em gái đến từ Sơn La. Không xa Hà Nội lắm, nhưng vì đường sá khó khăn nên để đến được buổi gặp gỡ, em đã phải đi từ ngày hôm trước. Ấy thế mà lần nào có họp lớp, em cũng đều có mặt, thật ấm lòng cho những người tổ chức cũng như những người khác tham gia.

Không biết động viên em thế nào, đành hứa bừa là chẳng may có ngày làm đến Thủ tướng thì sẽ quyết cho quê em một cái sân bay, đặng đường đi họp lớp của em bớt đi phần vất vả…

Thế thôi. Xong thì giai thanh gái lịch hôm qua ai lại vào với việc nấy. Liền bà thì quay về bên chiếc máng lợn sứt, với ước mơ có ngày làm nữ hoàng biển cả. Còn liền ông thì vẫn phải lật đật chạy ra biển để gọi cá vàng mỗi khi mụ vợ muốn có một cái máng lợn mới hoặc một căn nhà đẹp.

Thanh hay lịch là chuyện của hôm qua và chỉ vui được một chốc. Còn máng lợn, cá vàng, biển cả, hay căn nhà mơ ước… mới là chuyện của hôm nay và của mãi những ngày về sau…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét