Hồi thứ 27b
TƯỚNG GIỮ TRẠM CHẶN ĐƯỜNG THU GIÁ
MỸ NHIỆM CÔNG CƯỠI NGỰA VUNG ĐAO
Trước nói, Quan Vân Trường mang theo gia quyến của Lưu Huyền Đức về hàng Tào Tháo, giao hẹn nếu biết được Huyền Đức ở đâu sẽ lên đường đi tìm.
Xảy có tin báo Huyền Đức đang ở Hà Bắc nương nhờ Viên Thiệu, Quan Vân Trường liền vào nhà trong nói với hai chị, rồi đến ngay tướng phủ để từ biệt Tháo.
Tào Tháo biết trước Vân Trường muốn từ biệt để đi, nên đóng cửa không tiếp. Quan Vân Trường đến luôn mấy lần đều không được gặp, đành trở về sai những người tuỳ tùng cũ thu xếp xe ngựa sẵn sàng, lại dặn phàm bao nhiêu những đồ Tào Tháo cho đều để cả lại, cái tơ cái tóc cũng không được mang đi.

Ảnh: Quan Vân Trường treo ấn, gói vàngĐoạn Vân Trường viết một phong thư từ tạ Tào Tháo, sai người mang đến tướng phủ. Một mặt đem những vàng bạc đã được Tháo tặng mấy lần trước gói hết cả lại bỏ vào kho, treo ấn Hán Thọ đình hầu trên sảnh đường, rồi mời hai phu nhân lên xe.
Quan Vân Trường cưỡi ngựa xích thố, sức đi được nghìn dặm, giá có một mình thì chẳng ai đuổi kịp, nhưng vì hộ tống xa trượng, phải đi thong thả.
Đi được chừng bảy mươi dặm thì gặp một cửa quan, trên biển có đề “Trạm thu giá Đông Lĩnh”. Tướng giữ trạm tên là Khổng Tú, đem năm trăm quân mã đóng trên ngọn núi.
Quân sĩ thấy Quan Vân Trường hộ tống xa trượng đến, liền lên báo với Khổng Tú. Tú cưỡi ngựa ra cửa trạm, hỏi: “Người đến kia là ai?”

Ảnh: Khổng Tú cưỡi ngựa ra cửa trạmQuan Vân Trường ngồi trên ngựa, cúi mình nói: “Hán Thọ đình hầu Quan mỗ xin nhờ đường đi qua”.
Khổng Tú hỏi: “Tướng quân đi đâu?”
Quan Vân Trường đáp: “Tôi vừa cáo từ thừa tướng, sang Hà Bắc để tìm anh”.
Khổng Tú hỏi: “Có giấy tờ gì của thừa tướng không?”
Quan Vân Trường đáp: “Tôi bận việc không kịp lấy”.
Khổng Tú nói: “Vậy là tướng quân không thuộc diện được ưu tiên. Mời tướng quân vào trạm nộp giá rồi hãy qua!”
Quan Vân Trường đáp: “Vì hành kỳ vội vã, không mang theo đậu xanh nên chẳng có gì làm giá để nộp”.
Khổng Tú nói: “Trạm này không thu giá đỗ, mà là thu giá cả!”

Ảnh: “Sao không gọi là trạm thu phí mà lại gọi là trạm thu giá?”Quan Vân Trường nói: “Quan mỗ đọc sách thánh hiền từ bé, chỉ thấy nói thu phí hoặc thu tiền, chưa nghe thu giá bao giờ!”
Khổng Tú đáp: “Thu giá về bản chất thì cũng là thu phí!”
Quan Vân Trường hỏi: “Thu giá cũng giống như thu phí, vậy tại sao không gọi là trạm thu phí mà lại gọi là trạm thu giá?”
Khổng Tú đáp: “Phí mang tính chất quản lý, do nhà nước quyết định. Còn giá là do chúng tôi tự xác định, nên cần điều chỉnh từ phí sang giá cho chính xác. Việc đổi tên trạm thu phí thành trạm thu giá không có gì khác mà còn linh động hơn rất nhiều cho việc điều chỉnh mức thu”.
Quan Vân Trường nổi giận, mắng: “Té ra trạm thu giá không khác gì trạm thu phí, mà ngươi lại đặt tên lung tung hòng dễ bề lấy tiền của bá tánh. Nhà ngươi định bày trò lường gạt ở đây chăng?”

Ảnh: Quan Vân Trường tiễn Khổng Tú lên nóc tủKhổng Tú cũng lớn giọng: “Phí hay giá thì vẫn phải nộp tiền mới được qua trạm! Ngươi dừng ngựa ở đây quá năm phút, muốn gây tắc đường để ép ta xả trạm chăng?”
Quan Vân Trường trợn mắt vểnh râu, cầm đao toan giết Khổng Tú. Tú liền chạy vào trạm, nổi trống họp quân, mặc áo giáp, lên ngựa, kéo ra cửa trạm quát to: “Ngươi cả gan không nộp giá mà đòi qua trạm chăng?”
Quan Vân Trường truyền xa trượng lui lại, đoạn chỉ mặt Khổng Tú hét lớn: “Hôm nay ta quyết phá tan trạm của mi để trừ hại cho bá tánh!”
Liền cầm long đao, giục ngựa tiến thẳng vào đánh Khổng Tú.

Ảnh: Quân giữ trạm xin hàng cảTú vác giáo xông lại nghênh địch. Hai ngựa đấu nhau chỉ được một hiệp, Quan Vân Trường đã đưa Khổng Tú lên nóc tủ. Quân giữ trạm xin hàng cả.
Đời sau có thơ rằng:
Bày ra cái trạm lạ làm sao
Đã thu vô lý lại còn cao
Cộng thêm tên gọi như ma trận
Trách chi chẳng lĩnh trọn một đao!
Muốn biết Quan Vân Trường đi tìm anh còn phải qua bao nhiêu trạm thu giá, xem hồi sau mới rõ.
Xảy có tin báo Huyền Đức đang ở Hà Bắc nương nhờ Viên Thiệu, Quan Vân Trường liền vào nhà trong nói với hai chị, rồi đến ngay tướng phủ để từ biệt Tháo.
Tào Tháo biết trước Vân Trường muốn từ biệt để đi, nên đóng cửa không tiếp. Quan Vân Trường đến luôn mấy lần đều không được gặp, đành trở về sai những người tuỳ tùng cũ thu xếp xe ngựa sẵn sàng, lại dặn phàm bao nhiêu những đồ Tào Tháo cho đều để cả lại, cái tơ cái tóc cũng không được mang đi.
Ảnh: Quan Vân Trường treo ấn, gói vàngĐoạn Vân Trường viết một phong thư từ tạ Tào Tháo, sai người mang đến tướng phủ. Một mặt đem những vàng bạc đã được Tháo tặng mấy lần trước gói hết cả lại bỏ vào kho, treo ấn Hán Thọ đình hầu trên sảnh đường, rồi mời hai phu nhân lên xe.
Quan Vân Trường cưỡi ngựa xích thố, sức đi được nghìn dặm, giá có một mình thì chẳng ai đuổi kịp, nhưng vì hộ tống xa trượng, phải đi thong thả.
Đi được chừng bảy mươi dặm thì gặp một cửa quan, trên biển có đề “Trạm thu giá Đông Lĩnh”. Tướng giữ trạm tên là Khổng Tú, đem năm trăm quân mã đóng trên ngọn núi.
Quân sĩ thấy Quan Vân Trường hộ tống xa trượng đến, liền lên báo với Khổng Tú. Tú cưỡi ngựa ra cửa trạm, hỏi: “Người đến kia là ai?”
Ảnh: Khổng Tú cưỡi ngựa ra cửa trạmQuan Vân Trường ngồi trên ngựa, cúi mình nói: “Hán Thọ đình hầu Quan mỗ xin nhờ đường đi qua”.
Khổng Tú hỏi: “Tướng quân đi đâu?”
Quan Vân Trường đáp: “Tôi vừa cáo từ thừa tướng, sang Hà Bắc để tìm anh”.
Khổng Tú hỏi: “Có giấy tờ gì của thừa tướng không?”
Quan Vân Trường đáp: “Tôi bận việc không kịp lấy”.
Khổng Tú nói: “Vậy là tướng quân không thuộc diện được ưu tiên. Mời tướng quân vào trạm nộp giá rồi hãy qua!”
Quan Vân Trường đáp: “Vì hành kỳ vội vã, không mang theo đậu xanh nên chẳng có gì làm giá để nộp”.
Khổng Tú nói: “Trạm này không thu giá đỗ, mà là thu giá cả!”
Ảnh: “Sao không gọi là trạm thu phí mà lại gọi là trạm thu giá?”Quan Vân Trường nói: “Quan mỗ đọc sách thánh hiền từ bé, chỉ thấy nói thu phí hoặc thu tiền, chưa nghe thu giá bao giờ!”
Khổng Tú đáp: “Thu giá về bản chất thì cũng là thu phí!”
Quan Vân Trường hỏi: “Thu giá cũng giống như thu phí, vậy tại sao không gọi là trạm thu phí mà lại gọi là trạm thu giá?”
Khổng Tú đáp: “Phí mang tính chất quản lý, do nhà nước quyết định. Còn giá là do chúng tôi tự xác định, nên cần điều chỉnh từ phí sang giá cho chính xác. Việc đổi tên trạm thu phí thành trạm thu giá không có gì khác mà còn linh động hơn rất nhiều cho việc điều chỉnh mức thu”.
Quan Vân Trường nổi giận, mắng: “Té ra trạm thu giá không khác gì trạm thu phí, mà ngươi lại đặt tên lung tung hòng dễ bề lấy tiền của bá tánh. Nhà ngươi định bày trò lường gạt ở đây chăng?”
Ảnh: Quan Vân Trường tiễn Khổng Tú lên nóc tủKhổng Tú cũng lớn giọng: “Phí hay giá thì vẫn phải nộp tiền mới được qua trạm! Ngươi dừng ngựa ở đây quá năm phút, muốn gây tắc đường để ép ta xả trạm chăng?”
Quan Vân Trường trợn mắt vểnh râu, cầm đao toan giết Khổng Tú. Tú liền chạy vào trạm, nổi trống họp quân, mặc áo giáp, lên ngựa, kéo ra cửa trạm quát to: “Ngươi cả gan không nộp giá mà đòi qua trạm chăng?”
Quan Vân Trường truyền xa trượng lui lại, đoạn chỉ mặt Khổng Tú hét lớn: “Hôm nay ta quyết phá tan trạm của mi để trừ hại cho bá tánh!”
Liền cầm long đao, giục ngựa tiến thẳng vào đánh Khổng Tú.
Ảnh: Quân giữ trạm xin hàng cảTú vác giáo xông lại nghênh địch. Hai ngựa đấu nhau chỉ được một hiệp, Quan Vân Trường đã đưa Khổng Tú lên nóc tủ. Quân giữ trạm xin hàng cả.
Đời sau có thơ rằng:
Bày ra cái trạm lạ làm sao
Đã thu vô lý lại còn cao
Cộng thêm tên gọi như ma trận
Trách chi chẳng lĩnh trọn một đao!
Muốn biết Quan Vân Trường đi tìm anh còn phải qua bao nhiêu trạm thu giá, xem hồi sau mới rõ.
Đã xác định rõ là "Trạm thu giá dịch vụ sử dụng đường bộ" rồi!
Trả lờiXóaKhổng Tú bất cập nhật nên chết là phải!
Kẻ hèn đọc sách thánh hiền từ thủa bé, cũng chưa nghe thu giá dịch vụ bao giờ! :))
XóaCác bậc Thánh hiền ngày xưa gọi nó là gì vậy nhỉ?
XóaGọi là thu tiền hoặc thu phí :)))))
XóaDVD nghe khách giang hồ gọi là "mãi lộ", thiệt lạ!
XóaÀ, đúng ra là tiền mãi lộ hoặc phí mãi lộ! Đa tạ lão tiền bối đã nhắc nhở!
XóaỒ, vô là thế, "mãi lộ"(!)!!!
XóaÔ hô, ô hô, ô hô!
Nhà Hán ơi! Tiên hoàng ơi!
XóaRa đây mới thật là đoạn đối đáp của Khổng Tú vs Quan nhị ca. Xem ra Quan cứ cố tình hiểu sai luật nhà nước định ra. Cũng may Quan đầu gấu từ bé ko e là bị bỏ ngục lại rồi
XóaÔi thấy tiên sinh giá đáo, tôi thật lấy làm phấn khởi quá! Theo ý của tiên sinh, làm nào để cải tạo đầu óc cho những người đọc sách thánh hiền từ bé mà không hiểu thế nào là thu giá như Quan nhị ca?
XóaMuốn cải tạo đầu óc của những kẻ ấy, theo ngu ý của tôi là cứ phải thay đổi từ cái gốc. Nên vứt ngay mớ lý thuyết của Khổng Tử đi thay bằng quan điểm của Lã Bất Vi. Ngũ đức Nhân dũng nghĩa trí tín thay bằng tứ đức Kim ngân tài bảo. Ấy là mọi thứ lại trở nên hết sức bình thường.
XóaTiên sinh lầm rồi! Phải thay ngũ đức bằng ngũ ệ thì mới phải chứ! 😀
Xóatiên sinh nói rõ hơn xem?
XóaThiết tưởng tiên sinh đọc sách thánh hiền thì phải biết, ngũ ệ là quan hệ, tiền tệ, hậu duệ, đồ đệ và... trí tuệ!
XóaÀ hóa ra là thế. Tôi quả kiến thức hẹp hòi!
XóaĐã khiến tiên sinh chê cười rồi! 😢
Xóa=))))
Trả lờiXóa