Trời rét. Đưa gấu đi ăn ốc. Ngồi sít vào gấu, vừa khêu ốc vừa xuýt xoa kêu rét nhỉ em nhỉ.
Xong lại xin bát nước ốc, hoà với nước chấm ốc, đưa cho gấu húp trước, rồi đến mình húp. Vừa húp vừa khen ngon nhỉ em nhỉ.
Rồi hai đứa cười tình tứ với nhau như Chí Phèo và Thị Nở.
Ăn ốc xong thì lên xe đèo gấu đi lòng vòng. Gấu ngồi sau, ôm chặt như đỉa, miệng kêu ấm quá ấm quá. Bụng nghĩ, ấm thì mày lên đây mà đèo.
Đi được một đoạn thì giả vờ kêu đau bụng, rồi luôn mồm quả quyết là chắc đã ăn phải con ốc chết.
Rồi thuyết phục gấu là phải kiếm cái nhà nghỉ nào để đi vệ sinh kẻo đau bụng chịu không nổi.
Không đợi gấu đồng ý, liền tấp ngay vào nhà nghỉ ven đường. Vừa lên đến phòng nghỉ thì mặt tỉnh queo, chẳng còn đau bụng tí nào nữa.
Thề sống thề chết là sẽ chịu trách nhiệm.
Xong rồi thì hớn hở đi về. Bụng bảo với dạ là chín tháng nữa, chẳng cần ăn phải con ốc chết nào thì gấu cũng phải kêu đau bụng dữ dội. Hê hê
P/S. Nhưng cũng có đôi khi, mới chỉ được đâu đó chừng sáu bảy tháng thì gấu đã kêu đau bụng như vừa ăn phải cả một nồi ốc chết. Mẹ kiếp! Thế có phí rượu không? Thế có khổ hắn không?
Xem thêm: Một ngày mùa đông
Xong lại xin bát nước ốc, hoà với nước chấm ốc, đưa cho gấu húp trước, rồi đến mình húp. Vừa húp vừa khen ngon nhỉ em nhỉ.
Rồi hai đứa cười tình tứ với nhau như Chí Phèo và Thị Nở.
Ăn ốc xong thì lên xe đèo gấu đi lòng vòng. Gấu ngồi sau, ôm chặt như đỉa, miệng kêu ấm quá ấm quá. Bụng nghĩ, ấm thì mày lên đây mà đèo.
Đi được một đoạn thì giả vờ kêu đau bụng, rồi luôn mồm quả quyết là chắc đã ăn phải con ốc chết.
Rồi thuyết phục gấu là phải kiếm cái nhà nghỉ nào để đi vệ sinh kẻo đau bụng chịu không nổi.
Không đợi gấu đồng ý, liền tấp ngay vào nhà nghỉ ven đường. Vừa lên đến phòng nghỉ thì mặt tỉnh queo, chẳng còn đau bụng tí nào nữa.
Thề sống thề chết là sẽ chịu trách nhiệm.
Xong rồi thì hớn hở đi về. Bụng bảo với dạ là chín tháng nữa, chẳng cần ăn phải con ốc chết nào thì gấu cũng phải kêu đau bụng dữ dội. Hê hê
P/S. Nhưng cũng có đôi khi, mới chỉ được đâu đó chừng sáu bảy tháng thì gấu đã kêu đau bụng như vừa ăn phải cả một nồi ốc chết. Mẹ kiếp! Thế có phí rượu không? Thế có khổ hắn không?
Xem thêm: Một ngày mùa đông
Đau xờ cau nhỉ Sô nhỉ :)))
Trả lờiXóaƠ hay, thế chị không học bài "Thương ông" à?
XóaĐôi mắt sáng trong
Việt ta thủ thỉ:
- Khi nào ông đau
Ông nói mấy câu
"Không đau! Không đau!"
Dù đau đến đâu
Khỏi ngay lập tức.
Chị về học lại lớp 2 đi, bây giờ trẻ con lớp 2 được học bài "Thương ông" như thế đấy!
Ôi mà quên, ai đời lại đi hỏi cái đứa mù chữ học đến lớp mấy cơ chứ! :))
Biết chữ như lão thì cũng chỉ đi giồng cải với làm chủ quán ốc là cùng, hay hớm gì mà cứ xía xói ta như thế hả?
XóaTa làm gì mặc lòng, nhưng chắc chắn là nếu biết chữ thì sẽ không đau, không đau! :))
XóaThế thì ta khuyên lão nên xây một ngôi làng tình nghĩa trong đó lão là trưởng bản, cho nó xứng với tài năng đổ vỏ xuất chúng của lão :))
XóaHứ, ta lại đang có ý định phân công cho chị nhiệm vụ đi xây một cái làng tình nghĩa để ta còn gửi gắm đây! :))
XóaLão sống đến ngần này tuổi rồi, phải hiểu là một kẻ hành nghề đồng nát như ta thì chỉ thích ăn ốc, chứ ko thích đổ vỏ. Mí lại, nếu chẳng may ta xây dựng nên một cái làng, thì đó sẽ là làng đồng nát, chứ ko tình nghĩa gì ở đây cả, lão hiểu chửa :))
XóaƠ hay, đây là nhiệm vụ ta giao cho chị, sao chị lại tớn cặp môi vĩ đại lên mà cãi nhem nhẻm thế hả? Chị phải phát huy năng lực, sở trường, bản lĩnh, dám nghĩ, dám làm, làm không được thì cũng phải làm. Còn nếu chị cảm thấy như vậy là bị áp bức thì, một lần nữa, ta lại yêu cầu chị tổ chức thở dài rồi khăn gói quả mướp lên Dâm Ô thiền tự tầm Dâm Sư mà tu hành. Trường hợp cảm thấy không thể tu hành được thì chị có thể tu tỏi, kinh giới, mùi tàu... Nhưng tuyệt đối phải nhớ là tu gì thì cũng phải quay cờ nhíp lại rồi post lên Zu tụp cho làng nước cùng xem. Nhà chị rõ chửa?
Xóa