Hồi thứ 3
BỞI CẦU MƯA, NGỌC HOÀNG HẠ CHIẾU
VÌ BÁN ĐIỆN, ĐẠI THÁNH ĐÔI CO
BỞI CẦU MƯA, NGỌC HOÀNG HẠ CHIẾU
VÌ BÁN ĐIỆN, ĐẠI THÁNH ĐÔI CO
Đây nói Tôn Ngộ Không đằng vân lên trời cầu Ngọc Hoàng Thượng Đế làm mưa để cứu bá tánh thành Rồng Bay.
Hộ Quốc Thiên Vương trông thấy Tôn Ngộ Không thì không dám ngăn trở, vội đưa đường cho Ngộ Không vào điện Linh Tiêu.
Ngọc Hoàng Thượng Đế đương ngồi sau án, thấy Ngộ Không bước vào liền cất tiếng hỏi: “Con khỉ đến đây có việc gì xin xỏ?”
Ngộ Không tâu rằng: “Lão Tôn đương đi thỉnh kinh, mới tới thành Rồng Bay, thấy dân chúng nóng nực khổ sở nhưng lại không có tiền mua điện để chạy điều hoà, nên lên đây xin chỉ làm mưa”.
Thượng Đế phán hỏi: “Ta tưởng người dân ở dưới hạ giới bây giờ cũng có thể làm được ra mưa, hà cớ nhà ngươi lại lên đây cầu ta?”
Ngộ Không nghe phán liền cãi: “Hô mây gọi gió hay làm mưa xưa nay thuộc quyền năng của Bệ hạ, người phàm làm sao có thể làm được?”
Ngọc Hoàng chau mày nói: “Người phàm không làm được thì hà cớ ta thấy các báo dưới hạ giới suốt ngày giật tít người này bị bắt quả tang làm chuyện mây mưa hay người nọ bị lộ clip làm chuyện mây mưa?”
Ngộ Không nghe hỏi thì phá lên cười, nói: “Bệ hạ đúng là người giời nên không hiểu gì chuyện ở dưới hạ giới! Làm những cái trò mây mưa ấy thì chỉ tổ nóng thêm chứ chẳng mát mẻ gì đâu, tâu Bệ hạ!”
Ngọc Hoàng cả thẹn, liền chống chế: “Vậy mà ta tưởng bây giờ khoa học công nghệ phát triển nên người dưới hạ giới có thể làm mưa thay trời. Thôi để ta khiến Thái Bạch Kim Tinh truyền chỉ sai Long Vương sông Lô Tịch làm mưa để giải hạn cho dân chúng!”
Ngộ Không nghe nói đến sông Lô Tịch vội can: “Muôn tâu Bệ hạ, sông Lô Tịch xưa nay nổi tiếng là bẩn và thối. Bệ hạ sai lấy nước sông ấy mà làm mưa thì khéo bá tánh trong thành Rồng Bay không chết vì nóng mà chết vì bệnh dịch!”
Ngọc Hoàng nghe nói cả cười: “Ngươi ở dưới hạ giới nhưng không chịu đọc báo nên cũng không khác gì người giời! Sông Lô Tịch bây giờ đã được các cao nhân xứ Tàng Phu mang công nghệ nano sang làm sạch cả rồi, không còn bẩn và hôi như trước nữa!”
Nói đoạn truyền Thái Bạch Kim Tinh mang chiếu chỉ sai Long Vương sông Lô Tịch làm mưa. Trong chiếu dạy như vầy: “Rồng sông Lô Tịch vâng lệnh, y theo giờ khắc ban. Ngày mai không đặng trễ, mưa tại xứ Rồng Bay. Hẹn giờ Thìn kéo mây, giờ Tỵ nổi sấm, giờ Ngọ mưa, cuối giờ Mùi tạnh, nước dâng ba thước, ba tấc, bốn phân, tám ly”.
Đoạn Ngọc Hoàng quay sang phán bảo Ngộ Không: “Ta đã sai làm mưa để cứu dân chúng xứ Rồng Bay rồi. Ngươi không còn việc gì nữa thì kíp quay về hạ giới đặng còn hộ tống Đường Tăng đi lấy kinh!”
Ngộ Không tâu: “Đội ơn Bệ hạ đã cho mưa! Nhưng bây giờ đương là mùa nóng, một trận mưa ấy cũng không thể làm cho bá tánh xứ Rồng Bay mát được hết cả mùa. Dám xin Bệ hạ đèn giời soi xét, làm sao cho bá tánh được mua điện giá rẻ để chạy điều hoà mới xong!”
Ngọc Hoàng nói: “Vậy để ta sai người đi xem dưới ấy bán điện thế nào mà khiến cho bá tánh phải kêu thấu lên trên này!”
Nói đoạn truyền Thác Tháp Lý Thiên Vương xuống hạ giới kiểm tra việc tăng giá điện, chốt chỉ số công tơ và phát trát đòi nợ tiền điện của Điên Nặng đạo sư, hạn trong ngày phải về triều phục chỉ.
Lý Tịnh vâng chỉ đi ngay, một lát quay lại tâu rằng: “Thần phụng chỉ của Bệ hạ, đã sai Kim Tra, Mộc Tra và Na Tra chia làm ba tốp xuống hạ giới kiểm tra tình hình thực hiện việc điều chỉnh giá bán điện, phương pháp tính giá bán lẻ, kiểm tra ngẫu nhiên một số trát đòi nợ tiền điện và công tơ tiêu thụ điện. Kết quả cho thấy việc Điên Nặng đạo sư tăng giá bán điện vừa rồi là đúng quy định và hợp lý. Các thắc mắc của dân chúng dùng điện đã được Điên Nặng đạo sư trả lời 100%, ai nấy đều hài lòng, đồng ý với kết quả giải quyết!”
Ngộ Không đứng bên cạnh, nghe tấu liền nói: “Thiên Vương mới đi kiểm tra có một chốc đã quay về phục chỉ, e là có chuyện làm việc quấy quá hay bao che gì chăng?”
Lý Tịnh vội nói: “Trên trời một bữa, dưới thế một năm, Đại Thánh quên mất rồi ru? Bản vương làm việc công tâm, không bao che cho bất kỳ ai. Nếu Điên Nặng đạo sư hạch toán đầy đủ chi phí thì giá bán điện đáng lẽ còn tăng cao hơn chứ không phải chỉ tăng như vừa rồi mà xong!”
Ngọc Hoàng nãy giờ ngồi im, nghe Ngộ Không và Lý Tịnh đôi co liền cắt ngang: “Việc của ngươi là phò Đường Tăng đi lấy kinh, ngươi cứ ngồi đây kiện cáo giá điện, chẳng may sư phụ của ngươi ở dưới hạ giới bị yêu quái bắt đi thì khốn. Thôi ngươi cứ về đi, việc bán điện dưới ấy hay dở thế nào, đợi ta còn bàn với chư tiên, chư thánh xong hẵng quyết!”
Ngộ Không thấy Ngọc Hoàng nói có lý, bèn tạ từ rồi lui ra, đằng vân bay thẳng về thành Rồng Bay.
Ấy thật là:
Chẳng qua chướng mắt nên phải nói
Chứ cãi làm sao lại với giời!
Chưa biết phen này Ngọc Hoàng Thượng Đế họp bàn với chư tiên, chư thánh dư lào, xem hồi sau mới rõ!
Xem thêm:
- Tây du ký tân biên - Hồi 1
- Tây du ký tân biên - Hồi 2
Về chủ đề mây mưa, sao tiên sinh không để cô Phan Kim Liên lên sóng. Thầy trò Tam Tạng bôn ba nơi rừng hoang nước độc lại toàn cùng 1 giống (chỉ khác loài) thì làm sao phản ánh được mấy. :))
Trả lờiXóaNói ra xin tiên sinh chớ cười chê, kẻ hèn lười đọc báo nên cũng không khác gì người giời! Chẳng hay chuyện mây mưa của Phan Kim Liên lên sóng ở đâu, xin tiên sinh cho kẻ hèn được biết? :))
XóaHN sang thăm.
Trả lờiXóaChúc anh tuần mới nhiều may mắn cv làm tốt nhé anh !