À à, đấy là thơ lục chén, còn đây là thơ thất ngôn Đàng luật cơ mà! :)) Dù gì, cũng rất tiếc bài thơ lục chén vần uồi đã bị thất truyền. Tiếc thay, tiếc thay!
Mô phật ! Ta xin vái A Solitaire một vái bởi ông có trí tưởng tượng thật là phong phú,lúc ấy ông ra cái vần "ươm" ta bí quá,loay hoay một hồi chợt nghĩ tới cái vườn cải của ông mới làm được bài đó.Vậy mà ông...! Tội lỗi ! Tội lỗi !....Ực ! Mô phật !
Hé hé ! Đấy là ta học theo cụ bà Hồ Xuân Hương,có lần bà đố các nho sỹ làm thơ vịnh quả chuông và lấy vần "uông" luôn cho tiện.Chẳng ai làm được câu nào,bà làm ngay hai câu : "Một đàn thằng ngọng rủ xem chuông. Chúng bảo nhau rằng : ấy ái uông " !
Nghe xong các nho sỹ mặt như đít nồi rồi lủi thủi đi luôn.
Trước khi làm thơ vần ồn phải tạ Thu Bồn mấy vái. Thu Lão thí chủ có hai câu thơ nức tiếng giang hồ: "Thu Vân khen ngợi Thu Bồn Thu Bồn cảm động sờ...tay Thu Vân"
Giỏi ! Nhà chùa xin bày tỏ lòng biết ơn và rất vui khi có người giúp đỡ.Mô phật ! Chúc thí chủ một ngày tốt lành và đầy cảm xúc(để vào vườn cải chém cho om sòm) !
Được ! Được ! Chính hợp ý ta,và để nhằm mục đích lôi kéo đồng bọn sang vườn cải chém gió,ta sẽ tặng A Solitaire một bài "mùng tới".Và cũng để thực hiện cái mục đích đó một cách có hiệu quả,ta sẽ viết nó lên Fb của A Solitaire.
Cái "mồm" thì hơi lỗi Luật chút xíu, nhưng SJ nhà em ko tìm được trên Nàng thơ cái bộ phận mà có vần "ồn" hoặc chí ít có chữ "ô" nào hợp lý hơn cả, mong Sư thứ lỗi & mong các cao nhân chỉ giáo...
Mô phật ! Không phải Thất kính mà là Đáng kính ! Nhà chùa xin bày tỏ lòng kính trọng của mình tới thí chủ Tu Hung bởi sự tìm tòi từ ngữ để chỉnh sửa bài thơ của mình,chứng tỏ rất có tâm huyết.Đáng quý ! Đáng trọng !
@ Sư ạ, ngài phải Dâm sư phụ mới đúng chứ. không khéo tiểu bối mất thêm khoản nhập gia nữa. khốn khổ cái thân tôi. @SJ em chỉ mượn thơ của ông mà chưa xin phép. vì nên cái đó em nhường laị cho ông. mà công nhận kĩ năng hôn của Sư quả ngưỡng mộ, quả ngưỡng mộ!!
"Ngõ ngay thăm thẳm tới nhà ông. Giếng tốt thanh thơi,giếng lạ lùng. Cầu trắng phau phau đôi ván ghép. Nước trong leo lẻo một dòng thông. Cỏ gà lún phún leo quanh mép. Cá diếc le te lách giữa dòng. Giếng ấy thanh tân ai cũng biết. Đố ai dám thả nạ dòng dòng."
(Giếng thơi-Hồ Xuân Hương)
Mô phật ! Bởi vì kỹ năng miêu tả có hạn nên ta đành mượn thơ của cụ bà Hồ Xuân Hương để giải thích cho thí chủ Trang Lavender biết cái "bườm" là cái gì !
Đèo mẹ! Ông đọc "Gã tư sản học đòi quý tộc" rồi mà sao còn cư xử kiểu côn đồ du đãng thế hả? Khi ông muốn giễu ai, thì ông chỉ cần nói với anh ta: U! Thế là xong, vừa hợp vệ sinh lại rất hàn lâm, khoa học, biện chứng! :))
Lão Bồ ạ,các chữ cuối cùng của câu số 1,2 và 4 phải là vần giống nhau.Nếu giống nhau hoàn toàn(thí dụ : hôn,hồn,tồn...)thì được gọi là vần chính,còn chỉ mới gần giống nhau thì gọi là vần thông(thí dụ : vàng,choang,quàng...ta,hoa,qua...) Nếu không đảm bảo được điều này thì bài thơ sẽ bị gọi là "thất vận". Đấy mới chỉ là Luật vần,còn Luật bằng,trắc,niêm,đối nữa,lằng nhằng như dây điện Hà Nội vậy lão Bồ à.
Sư mắc lỡm lão Bồ Nông rồi. Lão ta là nhà thơ, nhà văn, nhà báo, nhà tạp chí, nhà sử học, nhà văn-hoá-nhỡ mồm... đấy. Ba cái trò thơ thẩn theo luật Đường thì lão ấy làm như chớp, chỉ có điều không làm được thơ mùng tơi Đàng luật thôi.
Sư ah, tôi thật không hiểu tí gì về Đàng luật thi đâu, Sư đừng có nghe A Solitaire nói xỏ, tôi chỉ biết bắt lá tìm sâu cho vườn cải thôi, chứ từ bé tới nhớn tôi mà làm được câu thơ nào thì tôi chết liền. (Nhắc mới nhớ, tôi chỉ có làm được thể loại thơ dư lày:" Nhà em có một đàn gà/ Trời mưa chúng chạy từ nhà ra sân" )
Hóa ra các vị nói vần ôn Làm ta liên tưởng đến món chồn Chồn lào, chồn lùi, rồi chồn lẻ Chỗ nào chồn có, ắt có ôn
Chú thích một tẹo kẻo các bác lại bảo là bựa: Chồn lào: Là một loại đặc sản của nước bạn Lào, ngày xưa chiến tranh bên Lào, chồn Lào suốt ngày phải chạy vượt dãy Trường Sơn để qua Việt Nam lánh nạn. Khổ nỗi dân ta lại cực khoái món thịt chồn nên suốt ngày bắt làm thịt thành ra nó mới thành đặc sản. Chồn lùi: Vốn dĩ là một cách chế biến món thịt chồn, tức là đầu bếp sẽ dúi con chồn vào nồi nước rồi cạo lông, róc thịt. Chồn lẻ: Cái này thì đơn giản, chồn nó đi 1 mình thì gọi là chồn lẻ thôi.
Cái đệch! Sư không phổ độ chúng sanh thì thôi, lại bày trò hỉ nộ sân si ra đây làm chi! Hay để thoả mãn dâm tính của Sư, ta đề nghị ông Bồ Nông gửi cho Sư một ít phim Lão Trư mà cơ quan quản lý văn hoá tịch thu được trong số các băng đĩa trôi nổi? :))
Mô phật ! Đấy là chủ ý của ông mà,A Solitaire.Ông nói vậy oan cho ta quá,chẳng phải lúc đầu ta kịch liệt phản đối đấy thôi. Mà này A Solitaire,nói nhỏ với ông thôi nhá.Tại sao lão Bồ lão ấy lại ủng hộ cái màn thoát y của ông một cách nhiệt liệt như vậy ? Ta đồ rằng lão đang có ý đồ với tấm thân trong trắng của ông đó !!!
Thì lão ta chưa thoát khỏi thất tình lục zục, cho nên ham hố của lạ thì âu cũng là lẽ đương nhiên. Sư phải làm thế nào cho lão ta hoát ngộ thì chúng sanh mới mong khỏi bị lão ta quấy rối!
Đang tắm thì nghe tiếng chuông reo người đang gọi tới là bé mèo mèo đen mèo trắng j chẳng biết nhà em chỉ thích tiếng meo meo nhà em ngồi 30 phút k ra đc 1 lá cải :v . cuối cùng cũng xuất khẩu đc 1 lá tham gia vườn cải vậy
Ậy, Sư với A Solitaire đừng hiểu nhầm, tôi không có ý đồ gì với tấm thân trong trắng của ông A Sol đâu (vì... biết dùng vào việc gì đâu, hị hị :)) . Tôi đã giải thích ngay từ đầu là tôi theo chủ nghĩa duy mỹ, cái gì đẹp thì cần được phổ biến rộng rãi ra quần chúng nhân dân, thế thôi, há há, đó cũng là quản lý văn hóa mừ :))
Mô phật ! Ta không tin,có đánh chết ta cũng không tin rằng tấm thân trong trắng của A Solitaire lại không thể dùng vào việc gì ! Lão Bồ đừng có chối,rõ ràng là lão có ý đồ với A Sol lại còn giả vờ dùng chiêu bài phổ biến cái mà lão gọi là Duy mỹ ra công chúng để che đậy cái ý đồ đen tối của lão.Ta thấy khinh bỉ lão !!!
Há há, nếu thay Sư vào chỗ A Sol mà có ý tưởng đó thì tôi cũng hoan nghênh nhiệt liệt như thế mà. Tôi có định thưởng lãm riêng mình tôi đâu mà bảo tôi có ý đồ nào, hê hê...
Thế bây giờ thay tôi bằng Hoa hậu thật thà Ngọc Trinh hoặc Hoa hậu bán diêm Mỹ Xuân thì ông có chấp nhận không, lão Bồ? Hà cớ chi các em ấy rất sẵn sàng hiến dâng cái đẹp cho đời thì ông cứ nhè các em ấy mà phạt sặc máu như vậy? ;))
Ớ tôi có được tham gia họp hành gì vào vụ phạt các em ấy đâu, phải tay tôi thì không có phạt phiếc gì hết. Ai lại nỡ vùi dập cái đẹp đến thế??? Còn việc các em ấy có Chân không, có Thiện không thì ngành nghệ thuật sân khấu đâu có yêu cầu, chả phải có câu rằng: "Đừng đến sân khấu để chọn bạn, vì ở đó người ta đã hóa trang" hay sao????
Mong các cụ chẳng bắt lỗi cho tội.. mượn cái ao Cụ Khuyến thả con cá diếc cụ Hương Hồ dụ lão Bồ ra hóng. Ngôn ngữ đương đại gọi là chế... ko biết có phạm luật thơ Đàng mồng tơi ko bác Sư? Bác chủ vườn?
Há há, lão Bồ ta cái chi cũng thích, hoặc như Phật danh gọi là Thích Đủ Thứ. Bài thu điếu kày chế của Bạc Niêu công tử hay quá, nhưng hình như cái từ cuối của bài thơ công tử có ý nói tránh đi, chứ mặc dù ta không được minh mẫn lắm nhưng vẫn nhớ là Bà Chúa thơ Nôm họ Hồ dùng chữ khác cơ, đúng không Silver Jar?
Đúng là Công tử Bạc Niêu dùng từ tuy hay nhưng chưa được chuẩn. Tôi nhớ là trong "Ức Trai thi tập", cụ Tú Xương cũng dùng cụm "lộn cái vèo" chứ không dùng cụm "lộn vèo".
Mô Phật, xin các cụ đừng quá giận mà hiện lên bóp cổ em!
Theo sử Tàu đã thất truyển thì Dương Khang là con của Dương Thiết Tâm vì ham mê cuộc sống vương giả nên đã nhận giặc (giết cha) là Hoàn Nhan Hồng Liệt – vương za nước Cim- làm cha, đi đâu cũng theo cha. Bọn nô tài thường tung hô Hồng Liệt Dương Khang thiên tuế, nghe lâu thấy kỳ tránh mang tiếng Liệt Dương, Khang tự đổi sang họ Ức (vì thỉnh thoảng cũng thấy ức vì cha – giặc). Sau, vì muốn giết Hoàng Dung (cô gái mặt vàng) mà bị gậy ông đập lưng ông đến chết, để lại một đứa con trai. Ông chủ trại hòm, chồng Hoàng Dung tên Quách Tịnh, nổi danh với chiêu “tay trái xắn huyệt, tay phải xoay quách”, hàng xóm thuở hàn vi với Ức Khang, nhận nuôi đứa con trai đó, đặt tên là Ức Quá để thể hiện tấm lòng thù dai… Ức Quá rất thông minh, là kỳ tài võ học mỗi tội hay chém gió quá thể nên được cộng đồng trà chanh đặt biệt danh Thần Điêu Đại hiệp để tỏ lòng ngưỡng mộ trình độ điêu toa dưới gầm trời có một. Ức Quá kết hôn với sư phụ mình Tiểu Trong Hũ vì từ nhỏ nàng đã phải sống trong hầm mộ tối như hũ nút, cùng nhau hành hiệp, chém gió độ thế. Cuối đời sinh ra một trai một gái. Con gái đặt Ức Nữ, gọi trại đi là Chức Nữ, được biết đến với biệt tài gọi quạ đen kết thành cầu để qua sông Ngân bắt trâu (Ngưu Lang) buộc vào cọc – từ đó có có câu “cọc đi tìm trâu” để chỉ những người con gái bạo dạn trong chuyện tình yêu. Con trai đặt tên Ức Trai. Trai không theo nghiệp võ biền chém gió của cha mẹ mà chuyên tâm học hành, quyết ra kinh ứng thí để làm “rạng ranh” tổ tông 3 đời thất học. Nhưng sự đời, dùng chí quyết tâm thay đổi Zen di truyền đâu có dễ… Trai thi đâu rớt đó, về già dựng lều nhỏ nơi quê nhà dạy học qua ngày, viết hồi ký về sự nghiệp thi cử lận đận nhằm truyền lại cho đời sau chút kinh nghiệm gọi là để đời, hồi ký được đặt tên Bí kíp “Ức Trai thi tập…”. Với 105 chương có lẻ, Bí kíp truyền kinh nghiệm từ học vẹt đến, phao, phỏm ruột mèo, phỏm giật giúp cho kẻ luyện thành tài thi đâu trúng đó, có kẻ còn được đứng vào hàng tứ trụ triều đình… và trở thành cuốn bí kíp most wanted cứ thế đời này qua đời khác… Qua một thời gian dài thất truyền, bí kíp bỗng xuất hiện trở lại cùng với chuôi gươm vàng mà Bình Định Vương lượm được nơi lam sơn chướng khí, khi đánh tan giặc Bắp, tương truyền cụ Nguyễn Trãi đã sử dụng bí kíp này mà phát hiện các chiêu trò thi cử, lựa chọn những nhân tài phò vua giúp nước… cũng nghe truyền cụ về hưu nuôi gà Mạnh Hoạch ở Hải Dương lấy hiệu là Ức Trai tỏ nỗi lòng oan ức và chay tịnh… Dã sử thì đồn nhiều, nhưng chắc chắn lần xuất hiện sau cùng của “Ức Trai thi tập” gắn với thân thế và sự nghiệp của cụ Nguyễn Trãi, sau này có về tay cụ Nguyễn Du, Nguyễn Khuyến hay không thì chưa rõ, nhưng chắc chắn là nó thuộc về họ Nguyễn… Đôi dòng góp nhặt không liên quan gì đến chủ đề Đàng nuật, các vị soi xét. Các bậc tiền nhân bỏ quá cho, a di đà phật!
Đến Sư mà còn kêu là ngoằn ngoèo bèo nhèo thì biết là dư lào rồi đấy. Lão Bồ nông gieo lại vần khác đê! Nên nhớ, nghệ thuật không phải là ánh trăng lừa dối, không nên là ánh trăng lừa dối! :))
Có gì lừa dối đâu, sẵn cơn hứng với thể thơ yết hậu, tôi gieo thử vài câu nhờ các ông chỉnh lý nhá: "Sống ở trên đời thích ăn mứt Chết về địa phủ khóc hứt hứt Diêm vương vội hỏi liền: Sao thế? - ...ứt!!!"
Đấy, có gì là ánh trăng lừa dối đâu nào, há há há :))))))))))))))))))))))
Này Sư, theo cái đầu đất của ta nhớ được thì chẳng có luật nào cho thơ Đàng gieo thanh trắc vào cuối câu nhể? Gieo vần "ứt" có phải là chổng mông vào luật thơ Đàng không?
Bởi vậy ta mới nói là lão Bồ lão ấy thâm lắm,lão thừa biết nhưng cứ tỏ vẻ lơ ngơ.Đến thể "Yết hậu" mà lão còn biết làm thì có phải là lão ấy đang "giả chết bắt quạ" không ?! Nên chăng phát cho lão ấy mấy phát vào mông cho chừa cái tật cứ cố tình chổng mông vô Luật của thơ Đàng !!!
Hà hà, các ông toa rập với nhau hòng tàn hại trung lương hử? Lỗ Tấn nói: Kỳ thực trên trái đất này làm gì có đường, người ta đi mãi rồi thành đường thôi! Như vậy tôi có trót gieo vần trắc vào cuối mấy bài thơ con cóc thì cũng coi như là sáng tạo mà, biết đâu vài chục thế kỷ nữa hậu thế lại cho đấy là Đàng nuật cách tân ấy chứ :))
Hì hì ! Giỏi lắm lão Bồ,xem lão đối đáp mà ta tưởng tượng đến một thủ môn đang bay nhảy trong khung thành để chống đỡ những cú sút của cầu thủ đội bạn một cách tài tình. Biết đâu vài chục thế kỷ nữa cái hệ phái Đường Luật cách tân mà lão nói sẽ trở nên nổi tiếng cũng giống như vài chục thế kỷ nữa thủ môn sẽ không bắt bóng bằng tay mà là bằng...mông ! Biết đâu đấy,lão Bồ nhẩy ?!
(Ta không có ý mỉa mai gì lão đâu,tất cả chỉ là để đọc cho vui thôi nhá !)
Hè hè, ai bảo chủ vườn đưa ra toàn những vần trái khoáy, tôi hỏi ông trong lịch sử thơ Đàng được mấy bài thơ toàn vần ồn, ông, um với lại eo hả? Những Thi thánh, Thi tiên Lý Bạch, Đỗ Phủ dưới suối vàng hẳn đập đầu không biết mấy trăm lần với mấy bài thơ của các ông ấy chứ :))))) Tôi nghĩ đã cách tân thì cách tân cho trót, hị hị....
Sư dạo này có vẻ cảnh giác với Bồ mỗ thế, he he, thế này thì làm sao mà phát lạc cho chúng sanh được? Hay Bồ mỗ kiếm cái bồ cắp theo mấy quyển kinh tìm Sư thụ đạo để chứng minh lòng thành nhỉ??????
Không cảnh giác làm sao được,lão đã cho ta mấy vố rồi,mặc dù theo lão nói là lão không cố ý,nhưng cái quan trọng đó là ta bị dính miểng bởi cái sự không cố ý đó.Bởi vậy mà lão phải có trách nhiệm đối với ta.Mô phật !
Oan quá, ta đã nói là ta không cố ý mà, chỉ là cái năng khiếu xỏ xiên nó nằm sẵn tự động xổ ra lúc nào ta cũng không kiểm soát nổi được :))))))))) Tình hình này Bồ mỗ chắc chỉ nên đứng hóng mà thưởng lãm thôi, không nói gì nữa. Thiện tai, thiện tai!!!!! :))
Không được ! Ta phản đối,lão không thể làm chuyện càn quấy với ta rồi lại bỏ mặc làm ngơ không lý gì đến ta.Ta yêu cầu lão phải có trách nhiệm với ta.Ta,ta...còn chưa có ai đó !
Hà cớ chi ta phải tấn công lão Bồ chứ! Lão ăn ở thiếu đức thì phải chịu quả báo thôi! (Đời thủa nhà ai lại đi làm chuyện càn quấy với cả hoà thượng trong chùa bao giờ)! :))
Hớ hớ, đúng là oan Thị Kính. Ta mới xỏ lão hòa thượng mỗi một lần mà lão nỡ bắt ta chịu trách nhiệm về cái chùa của lão, có đời thuở nào vô lý thế không???? :))
Mô phật ! A Sol à,bài thơ của lão xứng đáng điểm 8 nhưng lời kết của lão thì phải được 10.5.Giờ ta mới thấy lão nói được một câu tử tế. Tự cổ chí kim,chưa từng thấy có một hoà thượng nào viết thơ tình.Nay bởi vì lão Bồ Nông không ngó ngàng gì đến ta mà ta đành phải làm cái việc tủi hổ bị người đời phỉ nhổ đó.
THƠ TÌNH GỬI BỒ NÔNG :
Khắp vườn thoang thoảng một mùi hương. Chợt nhớ Bồ Nông đến lạ thường. Tủi hổ muôn phần ta vẫn nói : "Bồ ơi hương cải mãi còn vương !"
Mô phật, lão Sư trồng mồng tơi kia mà, bới đâu ra mùi hương thoang với chả thoảng, lão cứ hay làm anh em tưởng bở :)) Lão với A Sol làm ơn làm phước buông tha cho ta, ta vẫn còn yêu đời lắm, ta không muốn đi tu mấy lại đi tù (vì can cái tội dụ dỗ hòa thượng đâu). Ta không muốn làm Thị Mầu, hức hức, quá lắm ta chỉ muốn làm Thiện Sĩ thôi, he he he he....
Mấy lại Sư xem A Sol có phải "giống để không" lâu quá trở nên có vấn đề hay không, chứ ta thấy y rất chi là tâm huyết với mấy chuyện mai mối với lại sờ mông, hố hố hố.... Nên chăng lão Sư với các đồng đạo Tu Hung, Silver Jar, Abba... xem xét giúp y một tay????
Là thân "ẩn sĩ" chẳng duyên tu Rày đây mai đó tựa trinh phu* Mải chuyện mai mối quên phận bạc Mắt mờ chân mỏi vẫn nguyên ku* Khụ khụ ---- * Trinh phu: khác với "hình ảnh kẻ chinh phu" như của ông Lưu Trọng Lư * Ku: Thằng cu chỉ hình ảnh trẻ nhỏ, ngây thơ có vẻ như chưa vương bụi trần.
Thi phú của A Solitaire thật đáng nể,chỉ cần ông bỏ công ra trau chuốt thì ta đảm bảo ông sẽ có nhiều bài thơ hay.Khả năng gieo vần,tìm ý của ông làm ta thấy tự ti luôn. Trồng cải thì hẳn nhiên là không thể bỏ được rồi nhưng ta đề nghị là ngoài cải ra thì ông nên trồng thêm ít mùng tơi nữa(trồng hẳn hoi ấy)!
trên thế gian có quá nhìu chiện lọa zới mần thơ "tai tiếng " biết bao ngừi hớp riệu vô trợn mắt thấy mưa rơi tưởng nước đái của lão zời tuôn xún bao chiện ức; cà bầy cùng câm nín chờ khai thông ; đồng loạt rống ễnh ương... có kẻ cả đời chả thiết cái vần "ươm" chợt một sáng thoáng bờ mông tròn trĩnh thơ ở đâu lại vụt lên tận đỉnh chấp Hồ Xuân Hương " ấy cái uôm" Bím và thơ; xoắn lại luồm xuồm.. hehehehehehe
Hàng thứ có lẽ là vần "uồi"
Trả lờiXóaỨng ngày vào tên gọi con Ruồi
Nhíu trán nhăn mặt nghĩ cả buổi
Tặc lưỡi cho qua rồi cũng xuôi...!
Xuôi là xuôi thế nào? ông Bạc Niêu thử tặc lưỡi phát xem có ra được bài thơ vần uồi nào không?
XóaMô phật ! Vần "uồi" đi với vần "ươm" thật quá hợp.Thí chủ Silver Jar dí dỏm quá !
XóaNhớ cách đây 4 năm, mạn đàm với "ẩn xĩ" ra cái bài lục bát vần "uồi" mười mấy câu mà vưỡn xuôi đó...
XóaÀ à, đấy là thơ lục chén, còn đây là thơ thất ngôn Đàng luật cơ mà! :))
XóaDù gì, cũng rất tiếc bài thơ lục chén vần uồi đã bị thất truyền. Tiếc thay, tiếc thay!
hix, tiê'c...
XóaMạn phép chủ vườn A Solitaire,ta xin sửa bài thơ của ông lại chút xíu :
Trả lờiXóaKhó nhất gieo vần là chữ "ươm".
Trông như bươm bướm lại như "bườm".
Nhưng đừng thấy khó mà buông bỏ.
Bởi nếu khéo giồng,trông vẫn tươm.
Tạ ơn Sư. Nhưng Sư có công nhận là làm thơ vần ươm rất khó không?
XóaQúa khó ! Bởi vần đấy là "tử vần".Ta họa dư lày :
XóaVườn cải nhà ai vừa mới ươm.
Cải xanh,cải trắng đã đầy vườn.
Bỗng thằng đầu trọc từ đâu tới.
Giày xéo một hồi,cải nát bươm.
Ông đúng là sư tu hú! Đọc bài thơ này xong mà ai nghĩ ra được cái gì chay tịnh thì tôi xin lạy kẻ đó một lạy! :))
XóaMô phật ! Ta xin vái A Solitaire một vái bởi ông có trí tưởng tượng thật là phong phú,lúc ấy ông ra cái vần "ươm" ta bí quá,loay hoay một hồi chợt nghĩ tới cái vườn cải của ông mới làm được bài đó.Vậy mà ông...! Tội lỗi ! Tội lỗi !....Ực ! Mô phật !
Xóaquái lạ cái gì có vần ươm
Xóacỏ cây xanh tốt trông rất tươm
ai dè trận bảo vừa mới tới
nhìn lại cây cối nó nát bươm :)
bây giờ đọc lại, "cái thằng đầu trọc" mà lão Sư nhắc ấy, lại khiến em nhớ câu "ăn cắp còn la làng" :))
XóaNhà e là cứ cái vần Ôn
Trả lờiXóaAi ai cũng nghĩ tới Rượu cồn
Thiên hạ tham vui với thú đó
Ta bảo nên tránh thế mới khôn
Được được! Thơ hay, và khôn, dẫu rằng:
Xóa"Con bò nó có cái u,
Làm trai không rượu thì ngu như bò!" :))
Mô phật ! A Solitaire có câu thơ vừa chuẩn vừa hay dẫu rằng bác Tú Xương không nghĩ vậy,bác ấy nghĩ dư lày:
Xóa"Một trà,một rượu,một đàn bà.
Ba cái lăng nhăng nó quấy ta.
Chừa được cái nào hay cái ấy.
Có chăng chừa rượu với chừa trà."
Ta thấy bác ấy là một điển hình cho lý tưởng Bóng Dâm đấy.Phật dạy :"Nên học hỏi !Nên học hỏi !"
Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Xóacụ Lý ơi, con lạy cụ! :))
Xóangưỡng mộ ngưỡng mộ bác Sư . bác nói mà em cứ thấy A Solitaire giật mình :)
XóaCác cụ ngày xưa uống rượu cồn
XóaNhức đầu, đau bụng, thốc tháo nôn
Con cháu ngày nay thời sành điệu
Ăn ngon, mặc đẹp, uống toàn John!
Hay đấy A Solitaire !
XóaTạ Sư! Vậy coi như ta đủ điều kiện được cấp chứng chỉ hành nghề trồng mùng tơi rồi ấy nhỉ? Sư cấp cho ta phát đặng ta còn xuống núi?
XóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
XóaHay Quá
Xóađọc mãi vẫn chưa hiểu tại sao bác lại lậy cụ Lý
XóaÀ, phàm đã là con em làng Vũ Đại mà trông thấy cụ Lý thì phải chỗ này "lạy cụ!", chỗ kia "lạy cụ!" :))
XóaThơ hay quá, Đàng luật kiểu này ko thưởng lãm thì đúng là phí nửa cuộc đời :)))
Trả lờiXóaHaiz, chỉ hận nỗi ta không biết làm thơ Đàng để hầu ông, nên cái sân thơ này đành để cho lão Sư làm sen-đầm vậy!
XóaNhân nói đến vần "ặc":
Trả lờiXóaVần "ặc" có lẽ đứng thứ tư
Đứa nào không biết, bảo rằng: hư!
Đây này, vần "ặc" là "ăn... mặc"
Tổ cha cái đứa cứ bảo: "hư".
Sặc! =))
XóaẶc...! Mô phật ! Lý thí chủ có bài thơ quá hay !
Xóagieo vậy k phải 4 tuyệt rồi
XóaNàng thơ chắc hẳn có vần "ôn"
Trả lờiXóaĐỉnh cao tối thượng đấng chí tôn
Bên dưới thèm thuồng ối kẻ ngó
Lượn lờ, lớn lối, la liền "ồn"!
Vần "ôn" thường ghép với vần "ao".
XóaThử ghép một câu xem thế nào :
Chẳng phải "ồn ào" trong láo nháo.
Mà là có nghĩa : cái "ồn" "ào" !
Mô phật !
Mô Phật, ta với Sư nào có thù oán gì mà Sư nỡ làm ra những bài thơ Đàng khiến ta đọc méo hết cả mồm làm vậy? :))
Xóavãi Sư
XóaHé hé ! Đấy là ta học theo cụ bà Hồ Xuân Hương,có lần bà đố các nho sỹ làm thơ vịnh quả chuông và lấy vần "uông" luôn cho tiện.Chẳng ai làm được câu nào,bà làm ngay hai câu :
Xóa"Một đàn thằng ngọng rủ xem chuông.
Chúng bảo nhau rằng : ấy ái uông " !
Nghe xong các nho sỹ mặt như đít nồi rồi lủi thủi đi luôn.
vãi Sư
XóaHé Hé, các bác ngó dùm cái câu cuối, toàn "lờ" xong chốt quả "ồn"... thiện tai, tại thiên!
XóaLàm thơ nên tránh vần ôn
XóaNếu không sẽ đụng tâm hồn chị em
Trước khi làm thơ vần ồn phải tạ Thu Bồn mấy vái. Thu Lão thí chủ có hai câu thơ nức tiếng giang hồ:
Xóa"Thu Vân khen ngợi Thu Bồn
Thu Bồn cảm động sờ...tay Thu Vân"
Ha ha, thật không hổ là một trước tác!
XóaP/S. Chúc mừng Lão Fích với danh xưng và avatar mới. Ảnh đẹp, tên rất ấn tượng! :))
Làm thơ sợ nhất vần ...ỒN
Trả lờiXóaNếu không nó bảo dí ....ỒN vào thơ.
Khà khà khà...
Các vị có biết cái vần Ôn
Trả lờiXóaBao nhiêu thị Phi vì sinh tồn
Nam nhi , Hảo hán khó qua nổi
Chuyện này đích thị nó độc tôn
Không hiểu cái chi có vần "ôn"
XóaLại liên quan đến chuyện sinh tồn
Nam nhi, hảo hán không qua nổi
Chẳng hay đấy có phải "du côn"? :))
vậy nhé vần ôn khó làm thơ nhất :D
Trả lờiXóacái từ du côn nó ms hay làm sao :v
Trả lờiXóaVậy chứ nam nhi, hảo hán không sợ du côn thì sợ cái gì? ;))
Xóahảo hán nam nhi k sợ du côn, a solitaire sợ nhất rượu cồn và mỹ nhân ( mỹ nhân có "Ôn" nhé )
XóaQuái lạ, mỹ nhân sao có ôn
XóaLại còn đáng sợ quá du côn
Phải chăng ấy là Tô Đát Kỷ
Hoá thân từ kiếp một con chồn?
mỹ nhân vốn sẵn có cái ôn
Xóabao nhiêu là chuyện việc sinh tồn
Phơi bày dư luận ai k biết
chỉ khổ nam nhi cái vần ôn
Nghĩ mãi không ra cái gì ôn
XóaLiên quan đến cả chuyện sinh tồn
Lại bảo mỹ nhân ai cũng có
Thế thì đích thị cái Iphone!
hên xui ms có cái ai phôn
Xóachẳng liên quan mấy chuyện sinh tồn
mỹ nhân thiên hạ hên xui có
đích thực k phải cái ai phôn
Đã bảo là cái có vần ôn
Xóabao nhiêu là chuyện việc sinh tồn
nào nào các vị cùng giúp sức
ờ đệch caí gì có vần ôn
Mô phật !
XóaVần "ôn" gợi nhớ đến từ "hôn".
Hôn mắt long lanh như mặt hồ.
Hôn gió mơn man trên mái tóc.
Giữa chiều nhè nhẹ bóng hoàng hôn.
Sư ơi, câu thứ 2 của ngài em xin phép sư em nó sai luật rồi ngài ạ. em xin phép như lày Sư coi đc k .
XóaHôn mắt long lanh như thả hồn . nhé Sư
Giỏi ! Nhà chùa xin bày tỏ lòng biết ơn và rất vui khi có người giúp đỡ.Mô phật ! Chúc thí chủ một ngày tốt lành và đầy cảm xúc(để vào vườn cải chém cho om sòm) !
Xóadạ vâng em cám ơn Sư, nhà Sư cũng vậy ạ ( biến vườn cải thành cái chợ luôn Sư nhế)
XóaĐược ! Được ! Chính hợp ý ta,và để nhằm mục đích lôi kéo đồng bọn sang vườn cải chém gió,ta sẽ tặng A Solitaire một bài "mùng tới".Và cũng để thực hiện cái mục đích đó một cách có hiệu quả,ta sẽ viết nó lên Fb của A Solitaire.
XóaĐa tạ Sư! Để ta sẽ chưng món quà của Sư lên chỗ trang trọng nhất trong vườn cải cho cả làng cùng ngắm! :))
XóaMô phật ! A Solitaire ưu ái quá ! Ta thấy xấu hổ,ta đang thẹn thùng này !
XóaSư kụ thích nhất ấy là hôn
XóaHôn mắt, hôn mũi hôn cả mồm
Từ trên xuống dưới sư hôn tất
Ấy sư như thế mới là khôn!
Ngả mũ vs Sư... :D
Khụ khụ ! Nhà chùa xin cảm tạ sự khích lệ của thí chủ Silver Jar.Và sẽ cố gắng hơn nữa trong khoản "hôn" ! Khụ khụ ...! Ực ! Mô phật !
XóaCái "mồm" thì hơi lỗi Luật chút xíu, nhưng SJ nhà em ko tìm được trên Nàng thơ cái bộ phận mà có vần "ồn" hoặc chí ít có chữ "ô" nào hợp lý hơn cả, mong Sư thứ lỗi & mong các cao nhân chỉ giáo...
XóaĐúng đấy. Đưa cái mồm vào đấy vừa sai luật vừa dung tục. Đưa miẹ cái phone còn hơn! :))
XóaSư kụ thích nhất ấy là hôn
XóaHôn mắt, hôn mũi vẫn bồn chồn
Từ trên xuống dưới sư hôn tất
tất cả những j có vần ôn
Thất kính, thất kính !
Mô phật ! Không phải Thất kính mà là Đáng kính ! Nhà chùa xin bày tỏ lòng kính trọng của mình tới thí chủ Tu Hung bởi sự tìm tòi từ ngữ để chỉnh sửa bài thơ của mình,chứng tỏ rất có tâm huyết.Đáng quý ! Đáng trọng !
XóaSư xem cho ông Tu Hung làm chú tiểu, đặng có người giồng mùng tơi và tụng kinh cùng cho nó có bầu có bạn! :))
XóaĐược chứ,nếu thí chủ Tu Hung không chê thì ta sẽ là Dâm sư huynh(bởi ta lớn tuổi hơn) còn thí chủ sẽ là Dâm sư đệ nhá !
XóaCao thu Tu Hung thật sành điệu, Sư hôn như thế là quá đủ!
Xóa@ Sư ạ, ngài phải Dâm sư phụ mới đúng chứ. không khéo tiểu bối mất thêm khoản nhập gia nữa. khốn khổ cái thân tôi.
Xóa@SJ em chỉ mượn thơ của ông mà chưa xin phép. vì nên cái đó em nhường laị cho ông. mà công nhận kĩ năng hôn của Sư quả ngưỡng mộ, quả ngưỡng mộ!!
Khá khen cho đứa xướng vần ôn
Trả lờiXóaLàm bao thi sĩ vãi linh hồn
Nghĩ mãi không ra tên cái ấy
Lẽ nào toàn kẻ thiếu trí khôn?
này này đừng có mượn vần Ôn
Xóacùng bao thi sĩ đang hết hồn
suy đi tính lại cho chắc chắn
chuyện hay chưa chắc đã là khôn
Từ bé đến lớn chưa nghe thấy cái "bườm" là cái gì :))
Trả lờiXóa"Ngõ ngay thăm thẳm tới nhà ông.
XóaGiếng tốt thanh thơi,giếng lạ lùng.
Cầu trắng phau phau đôi ván ghép.
Nước trong leo lẻo một dòng thông.
Cỏ gà lún phún leo quanh mép.
Cá diếc le te lách giữa dòng.
Giếng ấy thanh tân ai cũng biết.
Đố ai dám thả nạ dòng dòng."
(Giếng thơi-Hồ Xuân Hương)
Mô phật ! Bởi vì kỹ năng miêu tả có hạn nên ta đành mượn thơ của cụ bà Hồ Xuân Hương để giải thích cho thí chủ Trang Lavender biết cái "bườm" là cái gì !
Lạy Sư mớ vái! :))
Xóalạy Sư luôn, bườm nhà Sư khiếp quá
XóaXin vái lạy các bậc tiền bối, quả là cao ngôn :))
XóaLão sư có kinh ... văng .... nghiệm rồi mới có thể thấy BƯỜM trong mấy câu thơ của HXH. Em đọc mà nỏ hiểu
Xóa"Em đọc mà nỏ hiểu" - Phì! Anh khinh bỉ chú, khinh bỉ từ lá chuối đến củ chuối!
XóaĐèo mẹ! Ông đọc "Gã tư sản học đòi quý tộc" rồi mà sao còn cư xử kiểu côn đồ du đãng thế hả? Khi ông muốn giễu ai, thì ông chỉ cần nói với anh ta: U! Thế là xong, vừa hợp vệ sinh lại rất hàn lâm, khoa học, biện chứng! :))
XóaHôm qua vừa sấy gánh khoai Môn
Trả lờiXóaTrời làm mưa nắng cứ sồn sồn
Lò đất, lò gạch đều qua hết
Nhưng khô vẫn kém cái Lò Tôn
Hết hồn!
Các cụ đưa ra cái vần ồn
Trả lờiXóaBồ tôi sợ quá hết cả hồn
Bởi chưng cái tật hay liên tưởng
Chẳng phải Iphone, chẳng phải mồm...
.....
Thỉnh Dâm Sư và A Solitaire xem thử có đúng luật Đàng không ạ? Tôi mới học võ vẽ, gọi là múa rìu qua mắt kính các cụ trong vườn cải chém thử.
Nếu vậy thì là lão Bồ Nông đang nghĩ đến thịt chồn, hay rượu cồn, hay du côn?
XóaLão Bồ ạ,các chữ cuối cùng của câu số 1,2 và 4 phải là vần giống nhau.Nếu giống nhau hoàn toàn(thí dụ : hôn,hồn,tồn...)thì được gọi là vần chính,còn chỉ mới gần giống nhau thì gọi là vần thông(thí dụ : vàng,choang,quàng...ta,hoa,qua...)
XóaNếu không đảm bảo được điều này thì bài thơ sẽ bị gọi là "thất vận".
Đấy mới chỉ là Luật vần,còn Luật bằng,trắc,niêm,đối nữa,lằng nhằng như dây điện Hà Nội vậy lão Bồ à.
Sư mắc lỡm lão Bồ Nông rồi. Lão ta là nhà thơ, nhà văn, nhà báo, nhà tạp chí, nhà sử học, nhà văn-hoá-nhỡ mồm... đấy. Ba cái trò thơ thẩn theo luật Đường thì lão ấy làm như chớp, chỉ có điều không làm được thơ mùng tơi Đàng luật thôi.
XóaLão Bồ Nông tạ lỗi lão Sư đê!
Mô phật ! Ta thuần khiết quá,lại dám múa rìu qua mắt thợ.May nhờ A Solitaire chỉ giáo.Ta nên về chùa diện bích dăm ngày vậy ! Mô phật !
XóaSư ah, tôi thật không hiểu tí gì về Đàng luật thi đâu, Sư đừng có nghe A Solitaire nói xỏ, tôi chỉ biết bắt lá tìm sâu cho vườn cải thôi, chứ từ bé tới nhớn tôi mà làm được câu thơ nào thì tôi chết liền.
Xóa(Nhắc mới nhớ, tôi chỉ có làm được thể loại thơ dư lày:" Nhà em có một đàn gà/ Trời mưa chúng chạy từ nhà ra sân" )
Tưởng ông Bồ Nông làm thơ: "Chiều chiều ra đứng đỉnh đèo/ Xa xa có một con mèo gâu gâu (chó)" =))
XóaCâu thơ của A Solitaire là vô tiền khoáng hậu,đáng được lưu danh muôn thuở ! Nhân tiện ta kể luôn là trên tàu mấy thằng bợm đang nhậu tiểu hổ.Haizzz !
XóaThì Sư cứ coi tiểu hổ là đậu phụ, rồi cứ thế mà chén thôi! Thiện tai, tại thiên!
XóaA solitaire , thịt chúa luôn cho nó máu. ăn thịt chó k nghĩ đó là thịt chó. phật tại tâm, Sư luyện đến cảnh giới đó chưa ạ?
XóaMô phật ! Nếu sư đệ muốn biết,mời đọc bài :"Ngẫm thân phận con chó trong Tam Quốc" đi.
XóaHóa ra các vị nói vần ôn
Trả lờiXóaLàm ta liên tưởng đến món chồn
Chồn lào, chồn lùi, rồi chồn lẻ
Chỗ nào chồn có, ắt có ôn
Chú thích một tẹo kẻo các bác lại bảo là bựa:
Chồn lào: Là một loại đặc sản của nước bạn Lào, ngày xưa chiến tranh bên Lào, chồn Lào suốt ngày phải chạy vượt dãy Trường Sơn để qua Việt Nam lánh nạn. Khổ nỗi dân ta lại cực khoái món thịt chồn nên suốt ngày bắt làm thịt thành ra nó mới thành đặc sản.
Chồn lùi: Vốn dĩ là một cách chế biến món thịt chồn, tức là đầu bếp sẽ dúi con chồn vào nồi nước rồi cạo lông, róc thịt.
Chồn lẻ: Cái này thì đơn giản, chồn nó đi 1 mình thì gọi là chồn lẻ thôi.
Dư lày không phải là bựa mà là quá bựa!
XóaĐề nghị lão Bồ Nông báo Kiểm lâm bắt ngay cụ Lý về tội ăn đặc sản!
Xóavãi vần Ôn của Bác Lý
XóaVãi chồn...
XóaĐấy đấy, tôi đã chú thích đầy đủ rồi mà các bác còn bảo bựa nữa thì tôi cũng đành ngậm đắng nuốt cay...
Trả lờiXóaNgậm đắng nuốt cay tức là uống rượu cồn chứ gì? Cụ cứ hay lừa con em làng Vũ Đại thế! :))
XóaCúi đầu vái lạy bậc cao ngôn
Trả lờiXóaĐọc xong e thấy vãi linh hồn...
Khà khà khà...
Tiếp nhời MV phát:
XóaCúi đầu vái lạy bậc cao ngôn
Đọc xong e thấy vãi linh hồn
Hà Nội mà làm thơ về ghẹ
Làm em cứ tưởng ở Đồ Sơn! :D
Cứ tưởng vần "ôn" khó làm thơ, ai dè lại làm được nhiều ra phết. Đúng là
Trả lờiXóaKhó khăn lớn
Quyết tâm cao
Thơ ào ào
Tuôn lai láng
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
XóaĐánh chén vừa xong lẩu cà kèo
XóaTây tây Sư lại mở phim ma
Càng xem càng thấy thêm tủi hổ
Bọn nó sao to, mình bé teo?
Replace "ma" With "heo", nói tránh quá nhể
XóaNhà chùa cấm phim heo! :))
XóaVườn cải nhà sư - cải xanh um
XóaVườn cải nhà ta - cỏ um tùm
Hỏi rằng, cỏ chi mà um thế
Đáp rằng, cỏ ấy mọc quanh chum :))
Hì hì ! A Solitaire,ta cùng lão Bồ còn đang chờ để thưởng lãm tấm thân trong trắng ngà ngọc của ông đây nì !
XóaCái đệch! Sư không phổ độ chúng sanh thì thôi, lại bày trò hỉ nộ sân si ra đây làm chi! Hay để thoả mãn dâm tính của Sư, ta đề nghị ông Bồ Nông gửi cho Sư một ít phim Lão Trư mà cơ quan quản lý văn hoá tịch thu được trong số các băng đĩa trôi nổi? :))
XóaMô phật ! Đấy là chủ ý của ông mà,A Solitaire.Ông nói vậy oan cho ta quá,chẳng phải lúc đầu ta kịch liệt phản đối đấy thôi.
XóaMà này A Solitaire,nói nhỏ với ông thôi nhá.Tại sao lão Bồ lão ấy lại ủng hộ cái màn thoát y của ông một cách nhiệt liệt như vậy ? Ta đồ rằng lão đang có ý đồ với tấm thân trong trắng của ông đó !!!
Thì lão ta chưa thoát khỏi thất tình lục zục, cho nên ham hố của lạ thì âu cũng là lẽ đương nhiên. Sư phải làm thế nào cho lão ta hoát ngộ thì chúng sanh mới mong khỏi bị lão ta quấy rối!
XóaĐang tắm thì nghe tiếng chuông reo
Xóangười đang gọi tới là bé mèo
mèo đen mèo trắng j chẳng biết
nhà em chỉ thích tiếng meo meo
nhà em ngồi 30 phút k ra đc 1 lá cải :v . cuối cùng cũng xuất khẩu đc 1 lá tham gia vườn cải vậy
Ậy, Sư với A Solitaire đừng hiểu nhầm, tôi không có ý đồ gì với tấm thân trong trắng của ông A Sol đâu (vì... biết dùng vào việc gì đâu, hị hị :)) . Tôi đã giải thích ngay từ đầu là tôi theo chủ nghĩa duy mỹ, cái gì đẹp thì cần được phổ biến rộng rãi ra quần chúng nhân dân, thế thôi, há há, đó cũng là quản lý văn hóa mừ :))
XóaÔng đừng có đánh tráo khái niệm à nha, lão Bồ! Thế tại sao vòng một của các ca nương, vũ nữ đẹp làm vậy thì ông chỉ cho khoe không quá 1/3? :))
XóaMô phật ! Ta không tin,có đánh chết ta cũng không tin rằng tấm thân trong trắng của A Solitaire lại không thể dùng vào việc gì !
XóaLão Bồ đừng có chối,rõ ràng là lão có ý đồ với A Sol lại còn giả vờ dùng chiêu bài phổ biến cái mà lão gọi là Duy mỹ ra công chúng để che đậy cái ý đồ đen tối của lão.Ta thấy khinh bỉ lão !!!
Ta cũng rứa! Mô Phật!
XóaHá há, nếu thay Sư vào chỗ A Sol mà có ý tưởng đó thì tôi cũng hoan nghênh nhiệt liệt như thế mà. Tôi có định thưởng lãm riêng mình tôi đâu mà bảo tôi có ý đồ nào, hê hê...
XóaThế bây giờ thay tôi bằng Hoa hậu thật thà Ngọc Trinh hoặc Hoa hậu bán diêm Mỹ Xuân thì ông có chấp nhận không, lão Bồ? Hà cớ chi các em ấy rất sẵn sàng hiến dâng cái đẹp cho đời thì ông cứ nhè các em ấy mà phạt sặc máu như vậy? ;))
XóaỚ tôi có được tham gia họp hành gì vào vụ phạt các em ấy đâu, phải tay tôi thì không có phạt phiếc gì hết. Ai lại nỡ vùi dập cái đẹp đến thế??? Còn việc các em ấy có Chân không, có Thiện không thì ngành nghệ thuật sân khấu đâu có yêu cầu, chả phải có câu rằng: "Đừng đến sân khấu để chọn bạn, vì ở đó người ta đã hóa trang" hay sao????
XóaAo Thu lạnh lẽo nc trong veo
XóaCó con cá diếc bé tẻo teo
Lão Bồ đứng hóng thèm nhỏ dãi
Lá Vàng trước gió bỗng lộn vèo
Just thu điếu kày!
@Silver Jar ! Ở dưới suối vàng cụ Khuyến vừa lên cơn đau tim ! Mô phật !
XóaThơ của công tử Bạc Niêu quá hay!:))
XóaBây giờ thì lộ ra là lão Bồ nông không những đang tâm chổng mông vào thơ Đàng luật mà còn chổng mông vào cả thuần phong mĩ tục nhá! :))
XóaMong các cụ chẳng bắt lỗi cho tội.. mượn cái ao Cụ Khuyến thả con cá diếc cụ Hương Hồ dụ lão Bồ ra hóng. Ngôn ngữ đương đại gọi là chế... ko biết có phạm luật thơ Đàng mồng tơi ko bác Sư? Bác chủ vườn?
XóaHá há, lão Bồ ta cái chi cũng thích, hoặc như Phật danh gọi là Thích Đủ Thứ. Bài thu điếu kày chế của Bạc Niêu công tử hay quá, nhưng hình như cái từ cuối của bài thơ công tử có ý nói tránh đi, chứ mặc dù ta không được minh mẫn lắm nhưng vẫn nhớ là Bà Chúa thơ Nôm họ Hồ dùng chữ khác cơ, đúng không Silver Jar?
XóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
XóaĐúng là Công tử Bạc Niêu dùng từ tuy hay nhưng chưa được chuẩn. Tôi nhớ là trong "Ức Trai thi tập", cụ Tú Xương cũng dùng cụm "lộn cái vèo" chứ không dùng cụm "lộn vèo".
XóaMô Phật, xin các cụ đừng quá giận mà hiện lên bóp cổ em!
Vầng! Đúng là múa rìu qua cửa nhà Lỗ Ban, đa tạ các bậc cao nhân chỉ giáo!
Xóa@ Sol: Mà cụ Xương chém cụ Ức Trai khi nào zậy chủ vườn?
XóaHơ, thế Ức Trai thi tập không phải của Tú Xương à? hay mình nhớ nhầm sang Nguyễn Du ta?
XóaTheo sử Tàu đã thất truyển thì Dương Khang là con của Dương Thiết Tâm vì ham mê cuộc sống vương giả nên đã nhận giặc (giết cha) là Hoàn Nhan Hồng Liệt – vương za nước Cim- làm cha, đi đâu cũng theo cha. Bọn nô tài thường tung hô Hồng Liệt Dương Khang thiên tuế, nghe lâu thấy kỳ tránh mang tiếng Liệt Dương, Khang tự đổi sang họ Ức (vì thỉnh thoảng cũng thấy ức vì cha – giặc).
XóaSau, vì muốn giết Hoàng Dung (cô gái mặt vàng) mà bị gậy ông đập lưng ông đến chết, để lại một đứa con trai. Ông chủ trại hòm, chồng Hoàng Dung tên Quách Tịnh, nổi danh với chiêu “tay trái xắn huyệt, tay phải xoay quách”, hàng xóm thuở hàn vi với Ức Khang, nhận nuôi đứa con trai đó, đặt tên là Ức Quá để thể hiện tấm lòng thù dai… Ức Quá rất thông minh, là kỳ tài võ học mỗi tội hay chém gió quá thể nên được cộng đồng trà chanh đặt biệt danh Thần Điêu Đại hiệp để tỏ lòng ngưỡng mộ trình độ điêu toa dưới gầm trời có một. Ức Quá kết hôn với sư phụ mình Tiểu Trong Hũ vì từ nhỏ nàng đã phải sống trong hầm mộ tối như hũ nút, cùng nhau hành hiệp, chém gió độ thế. Cuối đời sinh ra một trai một gái.
Con gái đặt Ức Nữ, gọi trại đi là Chức Nữ, được biết đến với biệt tài gọi quạ đen kết thành cầu để qua sông Ngân bắt trâu (Ngưu Lang) buộc vào cọc – từ đó có có câu “cọc đi tìm trâu” để chỉ những người con gái bạo dạn trong chuyện tình yêu.
Con trai đặt tên Ức Trai. Trai không theo nghiệp võ biền chém gió của cha mẹ mà chuyên tâm học hành, quyết ra kinh ứng thí để làm “rạng ranh” tổ tông 3 đời thất học. Nhưng sự đời, dùng chí quyết tâm thay đổi Zen di truyền đâu có dễ… Trai thi đâu rớt đó, về già dựng lều nhỏ nơi quê nhà dạy học qua ngày, viết hồi ký về sự nghiệp thi cử lận đận nhằm truyền lại cho đời sau chút kinh nghiệm gọi là để đời, hồi ký được đặt tên Bí kíp “Ức Trai thi tập…”. Với 105 chương có lẻ, Bí kíp truyền kinh nghiệm từ học vẹt đến, phao, phỏm ruột mèo, phỏm giật giúp cho kẻ luyện thành tài thi đâu trúng đó, có kẻ còn được đứng vào hàng tứ trụ triều đình… và trở thành cuốn bí kíp most wanted cứ thế đời này qua đời khác…
Qua một thời gian dài thất truyền, bí kíp bỗng xuất hiện trở lại cùng với chuôi gươm vàng mà Bình Định Vương lượm được nơi lam sơn chướng khí, khi đánh tan giặc Bắp, tương truyền cụ Nguyễn Trãi đã sử dụng bí kíp này mà phát hiện các chiêu trò thi cử, lựa chọn những nhân tài phò vua giúp nước… cũng nghe truyền cụ về hưu nuôi gà Mạnh Hoạch ở Hải Dương lấy hiệu là Ức Trai tỏ nỗi lòng oan ức và chay tịnh…
Dã sử thì đồn nhiều, nhưng chắc chắn lần xuất hiện sau cùng của “Ức Trai thi tập” gắn với thân thế và sự nghiệp của cụ Nguyễn Trãi, sau này có về tay cụ Nguyễn Du, Nguyễn Khuyến hay không thì chưa rõ, nhưng chắc chắn là nó thuộc về họ Nguyễn…
Đôi dòng góp nhặt không liên quan gì đến chủ đề Đàng nuật, các vị soi xét. Các bậc tiền nhân bỏ quá cho, a di đà phật!
Kính cẩn nghiêng mình bái phục Công tử Bạc Niêu! =))
XóaThất lễ! Thất lễ!
Xóa@Silver Jar : Quá hay ! Nên phát huy.
XóaVề ngôn ngữ cách điệu vẫn phải học theo Sư, Sol, Bồ... đa tạ và SJ nhà em vưỡn ráng fát huy!
XóaÔng chủ trại hòm Quách Tịnh có đọc được bài này hẳn tức mà chết lắm!!!! Về phần Bồ mỗ thật không còn biết bày tỏ sự ngưỡng mộ dư lào nữa :))
Xóa@ Bồ: Nghe nói người chết không chết thêm được nữa... lão Bồ cứ yên tâm nha >.<
XóaHớ, Quách Tịnh chết rồi á? Sao bảo vẫn đang sống và biểu diễn đều?
XóaSao ko có ai nghĩ đến làm thơ với vần "ứt" nhỉ?????????????????????
Trả lờiXóaMô phật ! Lão Bồ à,lão còn cái vần nào mà vừa ngoằn ngoèo vừa bèo nhèo hơn nữa không vậy ?!
XóaĐến Sư mà còn kêu là ngoằn ngoèo bèo nhèo thì biết là dư lào rồi đấy. Lão Bồ nông gieo lại vần khác đê! Nên nhớ, nghệ thuật không phải là ánh trăng lừa dối, không nên là ánh trăng lừa dối! :))
XóaCó gì lừa dối đâu, sẵn cơn hứng với thể thơ yết hậu, tôi gieo thử vài câu nhờ các ông chỉnh lý nhá:
Xóa"Sống ở trên đời thích ăn mứt
Chết về địa phủ khóc hứt hứt
Diêm vương vội hỏi liền: Sao thế?
- ...ứt!!!"
Đấy, có gì là ánh trăng lừa dối đâu nào, há há há :))))))))))))))))))))))
Thơ này chẳng mai hơi thở cuộc sống gì cả. Hà cớ chi đăng ăn mứt trên dương gian thì lại xuống dưới kia khóc hứt hứt?
XóaMô phật ! A Sol hỏi xoáy quá,để ta xem lão Bồ ứng phó dư lào.Hì hì !
XóaLão Bồ Nông chóng mặt quá nên ngất cmnr! Biết ngay là chỉ được cái bắt nạt các em mông to thôi, chứ làm sao bắt nạt nổi Solitaire này! :))
XóaNày Sư, theo cái đầu đất của ta nhớ được thì chẳng có luật nào cho thơ Đàng gieo thanh trắc vào cuối câu nhể? Gieo vần "ứt" có phải là chổng mông vào luật thơ Đàng không?
XóaBởi vậy ta mới nói là lão Bồ lão ấy thâm lắm,lão thừa biết nhưng cứ tỏ vẻ lơ ngơ.Đến thể "Yết hậu" mà lão còn biết làm thì có phải là lão ấy đang "giả chết bắt quạ" không ?! Nên chăng phát cho lão ấy mấy phát vào mông cho chừa cái tật cứ cố tình chổng mông vô Luật của thơ Đàng !!!
XóaHà hà, các ông toa rập với nhau hòng tàn hại trung lương hử? Lỗ Tấn nói: Kỳ thực trên trái đất này làm gì có đường, người ta đi mãi rồi thành đường thôi! Như vậy tôi có trót gieo vần trắc vào cuối mấy bài thơ con cóc thì cũng coi như là sáng tạo mà, biết đâu vài chục thế kỷ nữa hậu thế lại cho đấy là Đàng nuật cách tân ấy chứ :))
XóaHì hì ! Giỏi lắm lão Bồ,xem lão đối đáp mà ta tưởng tượng đến một thủ môn đang bay nhảy trong khung thành để chống đỡ những cú sút của cầu thủ đội bạn một cách tài tình.
XóaBiết đâu vài chục thế kỷ nữa cái hệ phái Đường Luật cách tân mà lão nói sẽ trở nên nổi tiếng cũng giống như vài chục thế kỷ nữa thủ môn sẽ không bắt bóng bằng tay mà là bằng...mông ! Biết đâu đấy,lão Bồ nhẩy ?!
(Ta không có ý mỉa mai gì lão đâu,tất cả chỉ là để đọc cho vui thôi nhá !)
Bao giờ hậu thế coi đó là thơ Đàng nuật thì tính sau, còn hôm nay thì ta cực lực phản đối việc lão Bồ Nông chổng mông vào thơ Đàng! Ta chê! :))
XóaHè hè, ai bảo chủ vườn đưa ra toàn những vần trái khoáy, tôi hỏi ông trong lịch sử thơ Đàng được mấy bài thơ toàn vần ồn, ông, um với lại eo hả? Những Thi thánh, Thi tiên Lý Bạch, Đỗ Phủ dưới suối vàng hẳn đập đầu không biết mấy trăm lần với mấy bài thơ của các ông ấy chứ :))))) Tôi nghĩ đã cách tân thì cách tân cho trót, hị hị....
XóaSư dạo này có vẻ cảnh giác với Bồ mỗ thế, he he, thế này thì làm sao mà phát lạc cho chúng sanh được? Hay Bồ mỗ kiếm cái bồ cắp theo mấy quyển kinh tìm Sư thụ đạo để chứng minh lòng thành nhỉ??????
XóaKhông cảnh giác làm sao được,lão đã cho ta mấy vố rồi,mặc dù theo lão nói là lão không cố ý,nhưng cái quan trọng đó là ta bị dính miểng bởi cái sự không cố ý đó.Bởi vậy mà lão phải có trách nhiệm đối với ta.Mô phật !
XóaTa hoàn toàn đồng ý với Sư.
XóaChim trúng đạn một lần, cả đời sợ cành cong
Sư bị xỏ một lần, muôn kiếp sợ Bồ Nông! :))
Oan quá, ta đã nói là ta không cố ý mà, chỉ là cái năng khiếu xỏ xiên nó nằm sẵn tự động xổ ra lúc nào ta cũng không kiểm soát nổi được :))))))))) Tình hình này Bồ mỗ chắc chỉ nên đứng hóng mà thưởng lãm thôi, không nói gì nữa. Thiện tai, thiện tai!!!!! :))
XóaKhông được ! Ta phản đối,lão không thể làm chuyện càn quấy với ta rồi lại bỏ mặc làm ngơ không lý gì đến ta.Ta yêu cầu lão phải có trách nhiệm với ta.Ta,ta...còn chưa có ai đó !
Xóa=)) phen này lão Bồ Nông khéo phải bỏ tổ mà vào chùa ở mất thôi!
XóaChết sặc, lão Sư với lão Sol định tổng tấn công ta đấy phỏng? :)) :)) :))
XóaHà cớ chi ta phải tấn công lão Bồ chứ! Lão ăn ở thiếu đức thì phải chịu quả báo thôi! (Đời thủa nhà ai lại đi làm chuyện càn quấy với cả hoà thượng trong chùa bao giờ)! :))
XóaĐấy,lão Bồ nghe chưa ! Lão phải chịu trách nhiệm với ta đó.
XóaHớ hớ, đúng là oan Thị Kính. Ta mới xỏ lão hòa thượng mỗi một lần mà lão nỡ bắt ta chịu trách nhiệm về cái chùa của lão, có đời thuở nào vô lý thế không???? :))
XóaVậy chứ phải xỏ bao nhiêu lần thì lão mới chịu để ý đến ta ?! Ta...ta...đồng ý cho lão khi dễ ta đó !
XóaLão Bồ nông oan vào cái nỗi nào nữa. Lão phải biết rằng, Dâm Sư nhà ta là người rất chi là cao quý:
XóaĐã qua nhiều mùa lúa trổ bông
Chưa một lần sờ mông ai đó
Và cũng qua bấy nhiêu mùa khoai sọ
Chưa một lần này nọ với ai kia
Đã bao lần lượn góc phố đường xưa
Chưa một lần đái bừa vào đâu đó
Và bấy nhiêu hôm vác tờ rym ra đọ
Chưa một lần hàng họ nó to hơn
Đã bao mùa đi câu cá thờn bơn
Chưa một lần thấy ít hơn hai mảnh
Và cũng bấy nhiêu đôi bướm chim cá cảnh
Mơ một lần, thoát khỏi cảnh đi tu!
=> Lão Bồ nông phải sờ mông Dâm Sư! =))
Mô phật ! A Sol à,bài thơ của lão xứng đáng điểm 8 nhưng lời kết của lão thì phải được 10.5.Giờ ta mới thấy lão nói được một câu tử tế.
XóaTự cổ chí kim,chưa từng thấy có một hoà thượng nào viết thơ tình.Nay bởi vì lão Bồ Nông không ngó ngàng gì đến ta mà ta đành phải làm cái việc tủi hổ bị người đời phỉ nhổ đó.
THƠ TÌNH GỬI BỒ NÔNG :
Khắp vườn thoang thoảng một mùi hương.
Chợt nhớ Bồ Nông đến lạ thường.
Tủi hổ muôn phần ta vẫn nói :
"Bồ ơi hương cải mãi còn vương !"
Mô phật, lão Sư trồng mồng tơi kia mà, bới đâu ra mùi hương thoang với chả thoảng, lão cứ hay làm anh em tưởng bở :)) Lão với A Sol làm ơn làm phước buông tha cho ta, ta vẫn còn yêu đời lắm, ta không muốn đi tu mấy lại đi tù (vì can cái tội dụ dỗ hòa thượng đâu). Ta không muốn làm Thị Mầu, hức hức, quá lắm ta chỉ muốn làm Thiện Sĩ thôi, he he he he....
XóaMấy lại Sư xem A Sol có phải "giống để không" lâu quá trở nên có vấn đề hay không, chứ ta thấy y rất chi là tâm huyết với mấy chuyện mai mối với lại sờ mông, hố hố hố.... Nên chăng lão Sư với các đồng đạo Tu Hung, Silver Jar, Abba... xem xét giúp y một tay????
XóaCái đệch! Hai lão thích sờ mông nhau thì cứ việc, hà cớ phải lôi ta vào chuyện này?
XóaLà thân "ẩn sĩ" chẳng duyên tu
XóaRày đây mai đó tựa trinh phu*
Mải chuyện mai mối quên phận bạc
Mắt mờ chân mỏi vẫn nguyên ku*
Khụ khụ
----
* Trinh phu: khác với "hình ảnh kẻ chinh phu" như của ông Lưu Trọng Lư
* Ku: Thằng cu chỉ hình ảnh trẻ nhỏ, ngây thơ có vẻ như chưa vương bụi trần.
Cứ tưởng vần ồn khó làm thơ
Trả lờiXóaHoá ra lại dễ đến không ngờ
Bồ nông, Tu hú thi nhau chém
Bà con đứng hóng, mệt tướt bơ!
Thi phú của A Solitaire thật đáng nể,chỉ cần ông bỏ công ra trau chuốt thì ta đảm bảo ông sẽ có nhiều bài thơ hay.Khả năng gieo vần,tìm ý của ông làm ta thấy tự ti luôn.
XóaTrồng cải thì hẳn nhiên là không thể bỏ được rồi nhưng ta đề nghị là ngoài cải ra thì ông nên trồng thêm ít mùng tơi nữa(trồng hẳn hoi ấy)!
Thợ may ăn giẻ, thợ vẽ ăn hồ - Phật đã dạy thế rồi, đừng có cố lấn sau nhau làm chi! Nhớ lấy, nhớ lấy!
XóaGieo vần "ươm" "ặc" mà thót tim
Trả lờiXóaChợt nhớ một vần còn nằm im
Không hiểu các thánh sao thiếu sót
Mặc cho cu cậu mãi im lìm
"ươm" "ặc" "uồi" "ôn" thiếu cái "Ông"
XóaLà "ông" trong cái ngẩng ngông ngông
Lớn, bé, cao, lùn đều dùng tốt
hẵng rằng tôi nói có phải ngông ............
sung sướng thay, sung sướng thay !!
XóaMô phật ! Sư đệ à,có cái gì hay mà mới sáng sớm đã rên rỉ sung sướng như vậy.Có phải là đã dụ dỗ được gái nhà lành nào đấy rồi không ?
Xóachắc bác ý đang được cho chơi ngông đấy ạ
Xóathiện tai! đệ nói tình hình chung thôi huynh, đệ nào có dụ dỗ đc ai đâu. chờ mòn mắt k có người dụ dỗ :v
Xóatrên thế gian có quá nhìu chiện lọa
Trả lờiXóazới mần thơ "tai tiếng " biết bao ngừi
hớp riệu vô trợn mắt thấy mưa rơi
tưởng nước đái của lão zời tuôn xún
bao chiện ức; cà bầy cùng câm nín
chờ khai thông ; đồng loạt rống ễnh ương...
có kẻ cả đời chả thiết cái vần "ươm"
chợt một sáng thoáng bờ mông tròn trĩnh
thơ ở đâu lại vụt lên tận đỉnh
chấp Hồ Xuân Hương " ấy cái uôm"
Bím và thơ; xoắn lại luồm xuồm..
hehehehehehe
Tí sặc với ông mimi này. Thơ hay đấy! Thank nhé!
Xóa@Mimi : Người đâu đưa lại vần thơ ấy
XóaĐể kẻ mong chờ chợt nhớ thương
Hay!!!!!!!!!! :))
XóaSặc luôn, đọc thơ ông Mimi mà vỡ mồm gẫy lưỡi, máu me be bét
Xóatrẹo lượi choa rùi
Xóa