Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

Đã ngu thì đừng tỏ ra nguy hiểm!


Nước Sở hùng mạnh, muốn choảng nước Tuỳ nhưng lại giả vờ bày ra kế giảng hoà. Bấy giờ nước Tuỳ có một người tôi hiền là Quý Lương và một nịnh thần là Thiểu Sư, hai người luôn có ý kiến chống đối nhau. Vua Tuỳ lại thích nghe những lời bùi tai, nên Thiểu Sư rất có quyền thế.

Khi sứ nước Sở đến giảng hòa, vua Tuỳ cho đòi hai người đến vấn kế. Quý Lương tâu: “Nước Sở mạnh, nước Tùy yếu, nay lại đến cầu hòa ắt có điều ám muội. Vậy bề ngoài, ta nên hòa dịu, mà bên trong phải hết sức đề phòng”. Thiểu Sư tâu: “Lời ấy chưa chắc đã đúng. Xin Chúa công cho sang nước Sở để dò xét tình hình đã”.

Vua Tuỳ nghe theo, sai Thiểu Sư sang nước Sở thăm dò.

Nước Sở biết Thiểu Sư vốn là thằng bất tài đi lên bằng đầu gối, nên giấu hết các đạo binh tinh nhuệ đi, chỉ để cho Thiểu Sư nhìn thấy các đội quân già yếu mà thôi.

Thiểu Sư đến dinh Sở, liếc mắt thấy hai bên quân sĩ gầy gò ốm yếu nên sinh lòng kiêu căng, đồng ý giảng hoà với nước Sở. Đoạn về yết kiến vua Tùy, thuật lại tình hình quân binh nước Sở già nua, hèn yếu, rồi xin vua cấp một đạo binh để đuổi theo đánh cho quân Sở tan tành. Lần ấy may có Quý Lương ra sức can ngăn nên vua Tuỳ không cho Thiểu Sư xuất quân.

Vua Sở thấy nước Tuỳ không bị mắc mưu, liền tìm ra một cớ rồi lại cất quân sang đánh nước Tuỳ. Vua Tuỳ được tin, vội vã họp các quan thương nghị.

Quý Lương tâu: “Nước Sở thế rất mạnh, quân ta khó thắng nổi. Theo ý tôi, nên sai sứ đến cầu hòa. Nếu nước Sở lui binh thì ta giữ niềm hòa hảo, bằng nếu họ cố đánh, quân sĩ nước ta sẽ căm phẫn. Chừng ấy, ta lấy nhân tâm làm sức mạnh mà thắng địch”.

Thiểu Sư nghe nói cười xòa: “Sao ngài lại nhát gan đến thế! Đáng gì một mớ binh lao mã liệt của nước Sở mà phải hạ mình đi cầu hòa. Nếu ta không đánh gấp, e binh Sở lại có thì giờ rút về nước thì uổng lắm!”.

Vua Tuỳ nghe theo lời Thiểu Sư, bèn xuất quân để choảng nhau với người Sở.

Sau khi xem xét địch tình, Quý Lương nói với vua Tuỳ: “Quân Sở chia làm hai đạo. Theo phong tục nước Sở, đạo tả quân là chính, ắt có vua Sở ngự nơi đây, và có nhiều tinh binh hộ giá. Vậy ta nên đánh vào phía hữu để uy hiếp địch trước”.

​​​​Thiểu Sư nói: “Đã đem binh đi đánh giặc mà còn sợ không dám đánh vào đầu não của địch thì thật là kẻ không biết dụng binh. Xin Chúa công cứ cho đánh vào đạo binh phía tả để bắt vua Sở, kẻo mất thì giờ vô ích”.

Vua Tuỳ nghe theo, đốc binh xông vào phía tả. Vừa đến giữa trận, binh phục của Sở nổi dậy, ó lên một tiếng kéo nhau vây phủ tứ bề. Thiểu Sư giao chiến với tướng nước Sở chưa đặng mấy hiệp đã bị chém một đao rơi đầu. Quý Lương thấy thế đã nguy, liều chết phò vua Tùy mở đường máu mà chạy. Vua Tùy phải bỏ cả mũ áo, lộn trong đám tàn quân mới thoát khỏi vòng vây.

Cho hay, phàm đã đe*o biết gì thì đừng có cố mà tỏ ra nguy hiểm. Vả, nếu người cầm trịch mà không phân biệt được kẻ ngu người hiền thì cũng chẳng mấy mà chuốc lấy vạ vào thân vì nghe phải nhời thằng ngu.

17 nhận xét:

  1. Phàm là Hoa hậu thì ko được phép nói bậy, người đẹp hiểu chửa? Đi mua sách triết học về đọc đê

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. :))) ban đầu định ghé hàng bún ốc, nhưng thấy cánh nhà báo xúm lại chụp ảnh nên đành phải ghé hiệu sách mua một quyển Triết học, về đọc chẳng hiểu gì cả ! :))

      Xóa
    2. Vậy nên Hoa hậu ko cần thiết phải phân biệt đâu là người hiền kẻ ngu cho mệt. Chỉ cần có vòng 1 tự nhiên ko chỉnh sửa và cố gắng ko nhỡ mồm là ổn roài :))

      Xóa
    3. Ơ, chị này nói chuẩn! Cứ đồ xịn thì là ok! :))

      Xóa
    4. A Sol có đồ xịn không?????

      Xóa
    5. Đệt, ta không xịn thì chắc là Phi Thanh Vân mới xịn hử?

      Xóa
    6. Ummm, ta không rõ lắm, thỉnh chị Đồng nát chỉ giáo vụ này. Ta đâu có vinh dự được hầu ông mà biết xịn hay không!

      Xóa
    7. Ông đúng là già hói rồi mà không tường cái lẽ đời. Phàm đã là đồng nát thì đồ của người ta đang xịn cũng phải bảo là hỏng, là lởm, để còn bán đồng nát. Ông đi hỏi chị Đồng nát thì cả thế giới này cái gì cũng phải đem bán đồng nát hết! Thiệt tình!

      Xóa
    8. Ngài Bồ Nông ơi, đồ của lão chủ vườn cải xịn hay đểu tôi cũng ko có vinh dự được biết. Chỉ biết rằng phàm đã đăng quang Hoa hậu thì cũng "nát" lắm rồi :))

      Xóa
    9. Nát thì cũng không đến lượt 2 người! Ở đấy mà dìm hàng! :))

      Xóa
  2. Khoai môn dạo này rẻ hay sao mà lão Sol mua về ăn nhiều thế không biết! Ta thích đọc những bài dạng này, cảm ơn mấy củ khoai môn!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ông Rồng Cát không thấy là ông đang tỏ ra giống củ khoai môn đấy à? Cẩn thận không lại bị ta oanh tạc cho một trận bằng nhời bây giờ! :))

      Xóa
    2. Oanh tạc đê, ta đang cố tỏ ra nguy hiểm đây nè! Ta thách!

      Xóa
  3. Ô, thỉnh thoảng đi lượm ve chai ta còn gặp những người này, huống chi là đi oánh nhau.

    Trả lờiXóa
  4. Ông làm ta nhớ tới chuyện Điền Phong, hơ hơ, thời nào cũng có vài anh ba que dư lày, nó làm nên sự đa dạng của bộ mặt xã hội đấy ạ! Vấn đề là ông thích đi theo bên nào thôi. Hay ông chê cả hai????

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chê trách gì đâu, ai muốn làm dư lào thì làm, ta kệ cmn!

      Đời này thằng ngu thì nhiều, thằng vừa ngu vừa tỏ ra nguy hiểm cũng nhiều. Nhưng ta thấy câu chuyện của anh chàng Thiểu Sư với lại cái tranh của Thành Phong rất là hợp nhau, nên ta tương lên đây hầu chuyện các lão.

      Xóa
  5. Vấn đề nằm ở chỗ, nó đã bik nó ngu và im lặng nghe người khác nói thì nó đã ko ngu. Vậy nê, câu chuyện, đã ngu còn tỏ ra nguy hiểm sẽ mãi mãi là dư vậy :))

    Trả lờiXóa