Dâm SưGió mùa Đông Bắc rét căm căm
Lạnh lẽo chiếu chăn em chẳng nằm
Tựa cửa, thân gầy em đứng đợi
Mà anh bóng mãi... biệt mù tăm
A SolitaireQuạnh quẽ đêm về với phòng không
Mình em lạnh lẽo giữa đêm đông
Chờ mãi tin chàng sao chẳng thấy
Phải chăng chàng đã ngựa truy phong?
vườn chuốiĐêm về lạnh lẽo giữa phòng không?
Quạnh hiu run rẩy đón gió Đông
Nhắn tin anh bảo: “anh tới sưởi”
Anh ư? Ứ cần! Chỉ gấu bông
tu hungChiều Đông lành lạnh tới chốn xưa
Quên sao lúc ấy cùng trú mưa
Mộng đẹp sum vầy theo năm tháng
Giờ đây lối cũ vắng người xưa
Lý toétTrời nay trở rét - một mình Sư
Đêm về lạnh lẽo - ứ ừ ư
Cập cập run run hồi không ngớt
Không biết rằng Sư có đang hư?
Sao BiểnĂn xong em tìm một cây tăm
Xỉa mấy cái răng rồi lại nằm
Gió rét mùa đông em chẳng ngại
Ôm anh em ngủ, mặc ai căm
Hô hô! Cái tiêu đề của lão quả là một tuyệt tác đó A Sol!
Trả lờiXóaLại làm Sư phải nhọc công khen ngợi rồi, thật lấy làm hổ thẹn. Hệ hệ
XóaVãi cái thi tập của các bác quá ợ :))
Trả lờiXóaLão Nông chắc phải học theo cái câu bất hủ của ông Giuốc-đanh: "Ối cha ôi là mẹ ôi, tôi oán các người lắm" (ai nhủ các người không cho tôi cái tài làm thơ)! :))
XóaHớ hớ, thôi để hôm nào lão và hội quán Trym của lão quay về với thơ vần "ồn", lúc đó ta sẽ phấn đấu xin 1 chân...
Trả lờiXóaTưởng gì chứ thơ vần "ồn" thì lúc nào cũng có, luôn và ngay! Để tôi thỉnh Dâm Sư và chú Chuồi, chú Lý đăng đàn hầu ông! ;))
XóaCái gì mà ồn làng thế hử
XóaChú Chuồi có cao kiến gì chăng?
XóaChú Chuồi ơi, không phải là ồn làng nữa mà ồn tới sang bên Lào luôn rồi! Hơ hơ hơ.........
XóaĐêm đông giá rét gió vu vu
Trả lờiXóaTrở mình lạnh cóng hỏi thằng cu
Hà cớ làm sao không chịu ngủ?
Chép miệng: duyên tình mãi thiên thu!
*thằng cu bấy giờ khóc hu hu*
thằng cool làm sao mà khóc vậy Rồng Cát oai?
XóaThằng Cool khóc vì nó cảm thấy mát mẻ giữ mùa đông lạnh giá đó ngươi!
Trả lờiXóamát mẻ thì sao phải khóc?
Xóasướng cũng khóc, khổ cũng khóc ấy mà bác Soi
XóaChú Chuồi trông thế mà tinh tường phết. Chắc là chú khóc suốt, nhể? :))
XóaCủ cải bao "nằm" vẫn chỏng chơ (^)
Trả lờiXóaNgười qua, kẻ lại quá ơ thờ
Cô Rồng, mụ Nát đâu không vãng
Để lão Ơ Sồ mãi ngẩn ngơ
(^): "nằm" = năm (aka Vườn Cải)