Hồi bé tôi có đọc được ở đâu đó câu chuyện về việc thi tài giữa Quan Vũ và Trương Phi khi kết nghĩa vườn đào.
Số là khi ba anh em Lưu Quan Trương kết nghĩa, Lưu Bị lớn hơn cả nên được tôn làm đại ca. Còn Quan Vũ và Trương Phi thì bằng tuổi nhau nhưng chẳng ai chịu làm em cả, nên buộc phải thi tài để chọn ra người làm anh. Mỗi người được Lưu Bị phát cho một con lợn, một cái cân, một sợi dây, một bìa đậu phụ và một bó rơm.
Bài thi đầu tiên, là thi ném rơm xa. Trương Phi cầm một sợi rơm ném phát về trước mặt, nhưng sợi rơm không những chẳng bay được tẹo nào mà còn gió tạt ngược lại, còn Quan Vũ thì túm cả bó rơm quăng phát, xa cả trượng. Trương đành thua bài thứ nhất.
Bài thứ hai, là cân bìa đậu phụ. Trương Phi lấy dây buộc bìa đậu phụ để cân, nhưng buộc kiểu gì cũng không được mà lại còn làm bìa đậu phụ nát bét. Đến lượt mình, Quan Vũ buộc con lợn lên cân trước, sau đó cho con lợn ăn bìa đậu phụ rồi buộc lên cân lại. Kết quả hai lần cân lợn giúp Quan tính được trọng lượng bìa đậu phụ.
Bài thứ ba, là đếm lông con lợn. Trương Phi xắn tay, vạch lông con lợn ra đếm cả buổi, nhưng rốt cục cũng không đếm xuể trên mình con lợn có mấy sợi lông. Đến lượt Quan Vũ, thay vì hì hục đếm, ông đọc ra luôn số lông trên mình con lợn, đại để đâu đó 3 vạn 9 nghìn sợi. Khi Trương Phi tỏ ý nghi ngờ về con số mà Quan Vũ đưa ra, thì Vũ nói Phi có thể tự kiểm tra bằng cách đếm lại lông con lợn.
Trương Phi thua cả 3 keo, đành chịu làm em út.
Sau này đi làm, tôi có dịp đứng lớp ở một khóa tập huấn nghiệp vụ tín dụng xuất khẩu cho cán bộ tín dụng của các chi nhánh ngân hàng…
Cán bộ tín dụng các chi nhánh tỏ ra trăn trở về việc kiểm kê lượng hàng tồn kho mà các doanh nghiệp vay vốn dùng làm tài sản bảo đảm tiền vay. Theo quy định thì phải thường xuyên kiểm tra tài sản bảo đảm, nhưng cán bộ tín dụng tự đi đếm hàng trong kho thì tất nhiên không đếm xuể, mà nếu thuê các đơn vị chuyên nghiệp kiểm đếm, thì không kinh phí nào có thể chịu nổi…
Thay vì trả lời trực tiếp câu hỏi được đưa ra, tôi kể cho các anh chị học viên nghe chuyện Lưu Quan Trương kết nghĩa vườn đào. Đoạn xui các anh chị thay vì hì hục đếm từng kiện hàng trong kho, hãy ước lượng số hàng dựa trên dung tích kho chứa, và sau đó kiểm tra lại giá trị dựa trên số phát sinh và số dư các tài khoản chi phí (621, 622, 627…) và các tài khoản hàng tồn kho (154, 155, 156…).
Với bản lãnh của một người đọc Tam quốc thì nhớ rõ lâu, mà đọc sổ tay nghiệp vụ thì chẳng nhớ có chỗ nào dạy kiểm kê hàng tồn kho, tôi cũng chỉ biết xui các anh chị đến mức như vậy.
Chứ bảo tôi hay bất kỳ cán bộ tín dụng nào của ngân hàng xắn tay lên mà đếm từng kiện hàng trong kho của doanh nghiệp vay vốn, thì có khác gì bảo Quan Vũ và Trương Phi đè con lợn ra mà thi đếm lông, phỏng ạ?


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét