Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2024

Điểm báo ngày 12/10/2024


1. Hôm nay Thủ tướng Lý Cường
Ở bên Trung Quốc lên đường sang ta
Để đưa quan hệ tiến xa
Lên tầm cao mới gọi là “6 hơn”.

2. Báo đưa ở tỉnh Bình Dương
Có tay thầy giáo tên Lương ngáo tình
Thế nên sờ soạng linh tinh
Vào nơi nhạy cảm nữ sinh tên D.

3. Hậu Giang có một anh Tâm
Dùng chai bia đánh và đâm ông V.
Căn nguyên là bởi nghi ngờ
Ông kia đã chịch chị D. vợ anh.

4. Nếu không trình diễn nội y
Ngọc Trinh có thể diễn gì được đây?
Theo tin trên báo hôm nay
Thì cô diễn bộ thơ ngây học trò.

Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2024

Sự vần vèo của thơ ca


Mấy bữa nay, cần lao An Nam cãi nhau ỏm tỏi về một bài thơ trong sách lớp 5. Phe chê thì nhằm vào sự trúc trắc của vần điệu và sự khó hiểu của từ “ánh ỏi”. Phe khen thì ca ngợi ý nghĩa và tính nhân văn của nội dung bài thơ, đồng thời nại cả từ điển ra để khai sáng cho phe chống về nghĩa của cái từ được cho là khó hiểu đó.


Ảnh: Bài thơ gây tranh cãi
Với tư cách là một người theo chủ nghĩa ba phải, tôi cho rằng phe nào cũng có cái lý.

Lý của phe khen là tính nhân văn của bài thơ. Cái đó thì tôi thừa nhận, mặc dù không dám chắc các bé lớp 5 có thể cảm nhận được khía cạnh này.

Lý của phe chê là sự trúc trắc vần điệu của bài thơ. Mặc dù trong mười mấy năm học khoa Văn trường Tài chính và hơn chừng ấy năm làm công việc bóp cổ người ta lấy lãi, không ai dạy cho tôi cách gieo vần để làm thơ, dưng với những gì quan sát được qua nhiều bài thơ thì tôi thấy một trong những cách gieo vần hay được dùng là chữ cuối trong câu cuối khổ trước và chữ cuối trong câu đầu khổ tiếp theo được gieo cùng vần với nhau.

Trong bài thơ gây tranh cãi kia, các câu nối giữa các khổ 2 - 3 - 4 - 5 đã được gieo vần theo luật mà tôi phát hiện ra ở trên, trong khi các câu nối giữa các khổ 1 - 2 và 5 - 6 lại theo một luật nào đó mà tôi chưa biết. Và sự vần vèo lộn xộn như vậy, ngoài việc làm cho bài thơ trúc trắc khó đọc ra, còn dẫn đến hai nguy cơ.

Nguy cơ thứ nhất, rất dễ thấy, là làm cho cần lao An Nam tưởng làm thơ cũng dễ, từ đó mà sinh ra cảnh cả nước làm thơ, hoặc ra ngõ gặp nhà thơ, hoặc người người xuất bản thơ…

Nguy cơ thứ hai, tuy không dễ gì mà thấy được, nhưng cũng không kém phần nguy hại đối với hòa bình và trật tự của thế giới. Nguy cơ đó đến từ một bà chị mà tôi quen, trông có vẻ hiền lành, nhút nhát, nhưng cũng rất quyết liệt khi đã từng đứng trước tượng Quan Vân Trường mà thề:

Làm thơ cốt phải đúng vần
Bằng không, em chả mặc quần nữa đâu!

Thứ Năm, 3 tháng 10, 2024

Ăn trưa thi tập [2]


04/8/2023 - Trời mưa, thịt kho, cà muối

Hôm nay chỉ mấy quả cà
Ăn cùng với món gọi là thịt kho
Cũng vì trời đổ mưa to
Thế nên đành cố nuốt cho qua ngày

17/8/2023 - Tôm rim và chả giò

Chỉ cần một ít con tôm
Thêm vài miếng chả là xôm lắm rồi
Ra ngoài cũng đến thế thôi
Lại thêm bụi bặm, nắng nôi, báu gì

28/8/2023 - Trời mưa to

Ngoài trời vần vũ gió mưa
Trong người lại thấy thèm dưa xào lòng
Nhưng đành cơm bếp cho xong
Nắng lên rồi tính món lòng xào dưa

14/9/2023 - Tôm rim, thịt kho, giá xào

Chỉ cần thấy món tôm rim
Nằm bên món thịt là tim nghẹn ngào
Lại thêm cả món giá xào
Cỗ lòng thổn thức chừng nào mới nguôi
Thôi thì khỏi nghĩ ngược xuôi
Quất luôn cho sớm kẻo ruồi nó bâu!

02/01/2024 - Ăn cơm, nghĩ phở

Ngồi trong nhà bếp ăn cơm
Nghĩ chắc ngoài phố, phở thơm hơn nhiều
Cơ rưng vì thiếu máu liều
Thế nên cứ phải biết điều ăn cơm!

10/01/2024 - Ăn cơm bếp trời mưa

Dù trời đổ mấy cơn mưa
Thế gian vẫn phải ăn trưa như thường
Ví như không muốn ra đường
Thì ăn trong bếp, có phương hại gì?

23/1/2024 - Cơm thế phở

Rau dưa đắp đổi qua ngày
Cố ăn, lấy sức đi cày nuôi con
Đĩa cơm có thể không ngon
Dưng mà ăn phở, no đòn chẳng chơi…

24/4/2024 - Cơm bếp ngày mưa

Nếu như trời nổi gió mưa
Người ta phải nghĩ buổi trưa ăn gì
Còn em vẫn giống mọi khi
Sẵn cơm nhà bếp, thôi thì quất luôn!

19/9/2024- Có người gọi cho bát phở gà

Tự dưng có món phở gà
Chén luôn một phát gọi là bữa trưa
Cần chi lòng nấu với dưa
Chỉ bao nhiêu đó cũng vừa, phải không?!

20/9/2024 - Bữa cơm Công đoàn

Bữa cơm này của Công đoàn
Nhìn đi nhìn lại thấy toàn món ngon
Nhân khi mồm cũng đang bon
Chén luôn cho nóng đoạn còn nghỉ trưa!

01/10/2024 - Cơm ngày Người cao tuổi

Đoán hôm quốc tế người cao
Tuổi nên cơm bếp thể nào cũng xôm
Quả nhiên được chén bầy tôm
Thấy oách hơn hẳn những hôm bình thường
Nghĩ rằng yến tiệc đế vương
Chắc gì thịnh soạn được dường như ri
Thôi thì quất sớm rồi đi
Lên tầng nghỉ phát, có gì tính sau!

Xem thêm: Ăn trưa thi tập [1]

Thứ Tư, 2 tháng 10, 2024

Lục bát: những nỗi oái oăm...


Bữa nọ, lớp tôi có sinh nhật bạn Hồng Thu và bạn Thu Trang, tôi làm thơ chúc mừng...

 Bữa nay sinh nhật Hồng Thu
Tự dưng cảm thấy con tim bồi hồi
Chúc Thu ngắn gọn này thôi:
Lúc nào cũng nở trên môi nụ cười!

 Cũng nhân sinh nhật em Trang
Nên anh lại có vài hàng như sau:
Chúc em vui, khoẻ, đẹp, giàu
Công danh sự nghiệp lên mau như diều!

Ngay hôm sau, có sinh nhật bạn Thu Huyền, tôi cũng làm thơ chúc mừng...

 Hôm nay sinh nhật bạn Thu
Huyền, tôi cũng thấy con tim rộn ràng
Thế nên lại viết một hàng
Lời chúc tốt đẹp gửi nàng, vậy thôi!

Bữa nay, có sinh nhật bạn Minh Huệ, tôi lại làm thơ chúc mừng...

 Hôm nay sinh nhật của Minh
Huệ mà tôi muốn làm thơ mới hay
Chúc cô tuổi mới thế này:
Hạnh phúc, thành đạt, càng ngày càng xinh!

Nhiều khi tôi ước giá như ngày xưa học khoa Văn của trường Xây dựng hay trường Giao thông, Thuỷ lợi gì đó. Chứ học khoa Văn của trường Tài chính ra, thấy ngôn từ thật nghèo nàn quá đỗi, nhất là mỗi khi làm thơ lục bát mà vấp phải những vần oái oăm!

Thứ Ba, 1 tháng 10, 2024

Nhân ngày quốc tế người cao


Nhân ngày quốc tế người cao
Tuổi nên nhậu phát coi “vào” đến đâu
Rượu bia bỏ cũng đã lâu
Bây giờ nhậu chắc không ngầu như xưa
Nhưng vì trời đổ cơn mưa
Lại thêm tháng cũ cũng vừa mới qua
Lòng mề phấn khởi nở hoa
Uống bia cho khỏi nhạt nhòa giống mưa
Một lon “Hà Nội” nhẽ vừa
Bấy nhiêu cũng chẳng say sưa tí nào
Ví như có bị làm sao
Mà nghe say quá, thì vào ngủ luôn!

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2024

Tam quốc diễn nghĩa - Hồi thứ 2b



Hồi thứ 2b
ĐÁNH KHĂN VÀNG, HUYỀN ĐỨC ĐƯỢC LÀM QUAN ÚY
MẤT BÀN TÍNH, ĐỐC BƯU TỰ Ý ĐI MUA


Đây nói, Lưu Huyền Đức có công đánh giặc Khăn Vàng, được bổ làm quan úy huyện An Hỷ, và phái đi nhậm chức ngay.

Đến huyện chưa được bốn tháng, bỗng thấy báo có quan thanh tra là Đốc Bưu đến huyện. Huyền Đức vội đi đón tiếp.

Lúc gặp Đốc Bưu, Huyền Đức vái chào một cách cung kính, Đốc Bưu ngồi trên mình ngựa, chỉ vẫy đầu roi đáp lại.

Khi đến nhà quán dịch, Đốc Bưu ngoảnh mặt hướng nam ngồi cao ngất ngưởng. Huyền Đức đứng hầu ở dưới thềm. Lúc lâu Đốc Bưu cất tiếng hỏi: “Thầy huyện Lưu do chân gì xuất thân?”

Huyền Đức đáp: “Bị này dòng dõi Trung sơn Tĩnh Vương, khởi thân từ Trác quận, chém giết giặc Khăn Vàng, lớn nhỏ hơn ba mươi trận đánh, có chút công lao, nên được bổ chức này.”

Đốc Bưu nói: “Bản chức theo lệnh quan trên đến thu thuế ở huyện này, nhưng bị mất cái bàn tính nên không có gì để tính thuế. Thầy huyện Lưu hỗ trợ bản chức mua bàn tính mới, và bản chức xin cái bàn tính này luôn nha thầy huyện Lưu?”

Huyền Đức chưa nói gì, thì Đốc Bưu tiếp lời: “Bản chức đã mua bàn tính 11 lạng bạc, thì bản chức bù vào 5 lạng, và bàn tính này là của bản chức. Thầy huyện Lưu có đồng ý không ạ?”

Huyền Đức vẫn không nói gì. Đốc Bưu thấy vậy bảo: “Thầy Lưu không đồng ý thì bản chức sẽ không nhận nhé thầy Lưu. Bản chức tự mua và tự sử dụng. Bản chức không nhận gì của thầy Lưu cả. Bản chức chân thành cảm ơn thầy Lưu.”

Huyền Đức vâng dạ luôn mấy tiếng, lui về huyện nha, cùng viên đề lại bàn tính. Đề lại nói: “Lão Đốc Bưu làm vậy, chẳng qua chỉ chực đòi của đút đấy thôi.”

Huyền Đức nói: “Ta không tơ hào của dân một tý gì, lấy đâu mà cung đốn hắn?”

Ngày hôm sau, Đốc Bưu đòi Huyền Đức đến quán dịch, nói: “Tối qua và sáng nay nhiều người đã đến năn nỉn bản chức nhận phần hỗ trợ của thầy huyện. Bản chức xin nói rõ quan điểm của bản chức là bản chức không nhận nha thầy huyện Lưu. Và bản chức cũng không phải tính số thuế mà huyện này phải nộp. Bản chức thống nhất việc nộp thuế và thầy huyện tự tính và nộp ạ.”

Nói rồi sai người đuổi Huyền Đức ra ngoài. Huyền Đức muốn vào kêu van, nhưng quân gác cửa không cho.

Ấy thực là:

Người ta đã dỗi không làm việc
Thì cố van nài phỏng ích chi?


Muốn biết phen này Đốc Bưu có tính số thuế phải nộp cho huyện An Hỷ không, xem hồi sau mới rõ.

Thứ Ba, 24 tháng 9, 2024

Tam quốc diễn nghĩa - Hồi thứ 46b


Hồi thứ 46b
CHU CÔNG CẨN DÙNG MƯU BÚNG CHUN TAY
HOÀNG CÔNG PHÚC BỊ ĐAU KHÓC SỤP MÍ

Đây nói, Chu Du muốn dùng hoả công để phá quân Tào nhưng chưa tìm được ai đi đốt thuỷ trại của Tào Tháo.

Đêm hôm ấy, Chu Du đang ngồi trong trướng, bỗng thấy Hoàng Cái lẻn vào ra mắt. Du hỏi: “Công Phúc đang đêm đến đây, tất có mưu hay bàn bạc.”

Cái thưa: “Quân giặc nhiều, quân ta ít, không nên cầm cự lâu. Sao không dùng kế hỏa công?”

Du hỏi: “Ai xui ông hiến kế ấy?”

Cái thưa: “Tôi tự nghĩ ra, không có ai bày vẽ cho cả.”

Du nói: “Ta vẫn muốn dùng kế ấy, nhưng hiềm vì không có ai thi hành kế trá hàng cho ta cả.”

Cái thưa: “Tôi xin đảm nhận.”

Du nói: “Nếu không chịu khổ sở một chút, thì khi nào Tào Tháo chịu tin?”

Cái thưa: “Tôi đội hậu ân của họ Tôn, dẫu gan óc lầy đất cũng cam.”

Du lại tạ rằng: “Ông chịu thực hiện kế khổ nhục này, thật là may mắn cho Giang Đông quá.”

Cái thưa: “Tôi chết cũng không oán hận chút nào!”

Nói rồi tạ trở ra.

Hôm sau, Chu Du nổi trống hội các tướng. Du nói: “Tháo dẫn hàng trăm vạn quân, doanh trại liên tiếp hơn ba trăm dặm, không phải một ngày mà phá xong được. Nay truyền cho các tướng, mỗi người phải lĩnh lương thảo ba tháng, phòng chống nhau với giặc.”

Du nói vừa dứt lời, Hoàng Cái tiến ra nói: “Đừng nói ba tháng, dẫu cấp cả ba mươi tháng lương thảo cũng chẳng làm trò gì? Nội trong tháng này, có thể phá được thì phá, nếu không phá nổi, thì chi bằng bỏ giáp quẳng gươm, ngảnh mặt về bắc mà hàng đi cho rảnh!”

Chu Du nghe nói tái mặt lại, nổi giận đùng đùng, thét lớn: “Ta đây phụng mệnh chúa công, chỉ huy ba quân phá Tào, ai dám nói đến hàng là chém. Nay đang lúc hai bên đối địch, mày đứng đầu team mà không nỗ lực, thiếu cố gắng, làm ngã lòng quân, không chém đầu mày thì còn sai bảo được ai!”

Liền quát võ sĩ lôi Cái ra chém.

Các quan đều quỳ xuống can rằng: “Tội Hoàng Cái thực là đáng chết, nhưng giết Cái thì không có lợi cho việc quân. Xin đô đốc hãy khoan thứ cho, tạm ghi tội lại đó, đợi phá xong Tào Tháo, sẽ đem chém cũng chưa muộn.”

Chu Du vẫn hầm hầm, các quan nằn nì kêu van mãi, Du mới nói: “Nếu không nể mặt các quan, thì ta quyết lấy đầu mày đó! Nay ta tha cho mày tội chết, nhưng phạt búng chun tay một trăm cái!”

Du bèn sai tả hữu buộc chun vào tay Hoàng Cái búng một trăm cái.

Các quan lại kêu van, Du hắt đổ cả bàn đi, quát mắng các quan, và thét bảo búng chun. Tả hữu kéo tay Hoàng Cái ra, búng chun năm chục cái. Các quan lại xúm vào xin tha. Du đứng dậy chỉ mặt Hoàng Cái, nói: “Mày còn dám coi thường tao chăng? Hãy cho chịu năm chục cái búng chun đó, nếu còn trễ nhác việc gì, hai tội sẽ trị nhân thể.”

Rồi vừa đi vừa mắng nhiếc om sòm trở vào trong trướng.

Các tướng ra vực Hoàng Cái dậy, thấy cổ tay đỏ lừ. Cái về đến trại, chẳng nói năng gì, cứ khóc nấc từng chập, hai mí mắt sung húp. Ai đến hỏi thăm cũng khóc sụp mí.

Người đời sau có thơ rằng:

Khen ai nghĩ kế thực là hay
Dùng sợi chun mềm búng vào tay
Làm cho thiên hạ khóc sụp mí
Cũng bởi vì xem tấn kịch này!


Chợt báo có quan tham mưu là Hám Trạch lại thăm. Cái sai mời vào tận chỗ nằm, đuổi tả hữu lui ra ngoài. Hám Trạch hỏi: “Vừa rồi ông bị đòn, có phải là kế khổ nhục không?”

Cái hỏi: “Sao ông biết?”

Trạch nói: “Tôi xem bộ dạng Công Cẩn, mười phần đã đoán được chín.”

Cái nói: “Tôi chịu hậu ân họ Tôn đã ba đời, không lấy gì báo được, nên hiến kế ấy để phá Tào Tháo. Thân tôi tuy đau khổ, nhưng lòng tôi hả hê. Tôi xem trong đám tướng sĩ, không ai là tâm phúc của tôi; duy có ông là người trung nghĩa, nên tôi mới dám thổ lộ can trường.”

Trạch nói: “Phải chăng ông muốn dùng tôi dâng thư trá hàng?”

Cái đáp: “Quả thị tôi có ý đó, chưa biết ông có chịu giúp cho không?”

Hám Trạch hớn hở nhận lời. Cái liền viết thư hàng, đưa cho Hám Trạch sang sông dâng lên Tào Tháo.”

Chưa biết phen này Tào Tháo có mắc mưu trá hàng của Hoàng Cái không, xem hồi sau mới rõ.

Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2024

Trời mưa


Trời buồn trời đổ cơn mưa
Người buồn người lại thèm dưa xào lòng
Nhưng mà mưa mãi chả xong
Làm sao để được chén lòng xào dưa?
Hay là đợi ngớt cơn mưa
Chạy ra ngoài chợ mua dưa về xào?
Thế nhưng vợ biết thì sao?
Nhẽ nào dẹp món lòng xào với dưa?
Thôi thì trời cũng đã trưa
Ăn cơm với mắm, khỏi dưa xào lòng!

Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2024

Tam quốc diễn nghĩa - Hồi thứ 74c


Hồi thứ 74c
CHINH NAM TƯỚNG TAY DÙNG PHÔNG BẠT
HÁN THỌ HẦU MẮT THẤY SAO KÊ

Trước nói, Tào Tháo nghe tin Quan Vân Trường vây đánh Phàn Thành nguy cấp lắm, liền phong Vu Cấm làm chinh nam tướng quân, sai lĩnh bảy đạo quân ra giải vây.

Vu Cấm nhận lệnh, dẫn bảy đạo quân ra đóng ở cửa Khoái Khẩu cách Phàn Thành mười dặm, dựa vào sườn núi hạ trại.

Lúc ấy vào mùa thu tháng 8, mưa to luôn mấy hôm. Đốc tướng là Thành Hà vào bẩm với Vu Cấm rằng: “Quân ta đóng ở cửa sông, địa thế thấp lắm. Hiện giờ mưa thu ròng rã, quân sĩ rất vất vả. Nếu không liệu trước, thì quân ta tất nguy.”

Vu Cấm nghe bẩm, phán rằng: “Việc này ta đã có chủ kiến, ngươi bất tất phải lo.”

Thành Hà hỏi: “Chẳng hay tướng quân có cao kiến gì?”

Vu Cấm nói: “Ta cầm quân mấy chục năm nay, hễ gặp mưa lụt thì lại dùng phông bạt. Ngươi nên truyền lệnh ta, sai tướng sĩ mỗi người phải dự sẵn phông bạt, chờ ta sai khiến!”

Thành Hà cáo từ lui ra, đem lệnh của Vu Cấm truyền xuống các trại.

Do thám báo về, Quan Vân Trường nghe tin quân Tào chuẩn bị phông bạt thì mừng nói rằng: “Vu Cấm phen này tất bị ta bắt sống!”

Đoạn sai thu xếp thuyền bè, dự sẵn đồ thủy chiến.

Các tướng hỏi: “Đánh nhau trên bộ, can gì phải dùng đến thuyền bè?”

Vân Trường nói: “Vu Cấm không đóng quân ở chỗ rộng rãi, mà tụ cả vào một chỗ hẻm ở trong cửa sông Khoái Khẩu. Hiện nay, mưa thu tầm tã, nước sông Tương dâng lên đầy ắp. Ta đã sai người lấp các cửa sông, đợi khi nào nước to, ta lên chỗ cao cho thuyền ra tháo nước tràn vào thì quân giặc ở Phàn Thành, Khoái Khẩu thành ra cua cá cả.”

Các tướng nói: “Quân Tào giỏi phông bạt, chỉ chờ có mưa lụt lại đem ra dùng. Chúng tôi e là tướng quân mừng hơi sớm!”

Vân Trường cười: “Ta xem thiên tượng, thấy sao Kê ở dải Ngân hàng đi ngược về phương Bắc, phạm vào cả sao Ngưu, sao Đẩu. Bị sao này chiếu mệnh thì quân Tào giỏi phông bạt cỡ nào cũng chỉ có nước giải tán.”

Đêm hôm ấy, bỗng trời nổi mưa to gió lớn. Vu Cấm đang ngồi trong trướng, nghe thấy tiếng nước reo ầm ầm, vội sai tướng sĩ giở phông bạt ra dùng, thì thấy ba bề bốn bên, nước đổ về như thác lũ. Nguyên là Quan Vân Trường thấy nước lên to, mới cho thuyền ra tháo cửa sông cho nước tràn vào trại quân Tào.

Bảy đạo quân Tào bấy giờ chạy đâu cho thoát, thôi thì người chìm giữa dòng, kẻ giạt ngọn sóng, lênh đênh trên mặt nước, bao nhiêu phông bạt đều bị nước cuốn đi cả.

Đến tang tảng sáng, Quan Vân Trường cùng với các tướng ngồi trên thuyền to, phất cờ đánh trống kéo đến. Vu Cấm không có đường nào chạy, bị quân Kinh Châu bắt sống.

Người đời sau có thơ rằng:

Quen tay cứ giở mưu phông bạt
Chẳng ngờ gặp phải hạn sao Kê
Phen này thân bại, danh cũng liệt
Tránh sao cho khỏi tiếng cười chê!


Muốn biết Vu Cấm hung kiết thế nào, xem hồi sau mới rõ.

Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2024

Điểm báo 23/8/2024


1. Tuần sau Quốc hội nước nhà
Sẽ làm nhân sự rất là khẩn trương
Ở trong kỳ họp bất thường
Tin đưa trên báo Công Thương lúc chiều.

2. Lệ Quyên sở hữu đôi nầm
Cũng chưa biết được là thâm hay chì
Vẫn đem khoe giữa thị phi
Dù cho ai muốn nói gì mặc ai.

3. Sau khi tiêm thuốc tránh thai
Có khi chẳng thấy thèm giai tí nào
Nguy cơ trầm cảm cũng cao
Mời xem để biết vì sao thế này.

4. Ví như các cụ được “yêu”
Vào lúc sáng sớm là điều rất hay
Bài đăng trên báo sáng nay
Nếu ai chưa biết chuyện này thì xem!