Thứ Tư, 9 tháng 1, 2019

Ba em dụng mưu Tào Tháo


Ba em là thanh niên nghiêm túc. Sở dĩ em dám quả quyết như vậy là vì em thấy các buổi tối, ba em toàn ở nhà chơi với em, không đòi xuống sân chung cư trêu gái như mấy chú tre trẻ, cũng không giả vờ đi đổ rác như mấy bác già già. Mỗi ngày ngoài 8 giờ vàng ngọc ở cơ quan ra, ba em chỉ làm đúng một việc như vậy, không làm bất kỳ việc gì khác.

Bữa nọ như thường lệ, đi làm về, ba em tắm rửa và cơm nước xong, liền vào phòng chơi với em. Hôm ấy tivi có lịch phát sóng trận bóng đá giữa đội Việt Nam và đội I-rắc.

Hai cha con đang nằm đắp chăn nói chuyện Quan Vũ hàng Tào Tháo mấy lị Lữ Bố xoạc Điêu Thuyền thì đột nhiên mẹ em mở cửa phòng bước vào. Mẹ em hỏi ba, sao lại nằm chơi mà không bật tivi xem bóng đá.

Ba em ngừng câu chuyện với em lại, rồi bảo với mẹ, là không xem thì càng đỡ mất công, bởi Việt Nam làm sao có cửa thắng nổi I-rắc.

Mẹ em nghe ba nói thì tỏ ra không đồng tình. Mẹ bĩu môi lườm ba em rồi bảo, Việt Nam đã soán ngôi vương của Thái Lan, bây giờ là nhà vô địch Đông Nam Á, sợ gì I-rắc mà không thắng.

Nói rồi, mẹ nhủ ba em ra bật tivi mà xem bóng đá cho có không khí, tránh chỗ để mẹ ru em ngủ.

Ba em vốn có hiếu với vợ. Nghe mẹ em bảo, ba lồm cồm chui ra khỏi chăn, cắp đít ra phòng khách bật tivi xem bóng đá một mình.

Hồi lâu, ba em trở vào, miệng lầu bầu nói tiếng đan mạch như thể ông gì Xuân lúc bị giao đứng ở tiệm Âu hoá để chèo kéo người ta may trang phục của ông Tuýp phờ nờ vậy.

Mẹ em thấy ba em thần sắc kém thắm, liền hỏi thăm cơ sự ra làm sao. Ba em bực dọc kể là chú gì thủ môn bắt bóng như shit, để cho đội I-rắc thắng ngược ở phút 90, báo hại ba em cả tối chịu lạnh ngồi xem mà chả được nước mẹ gì.

Lúc ấy em buồn ngủ quá nên ngủ luôn, vả thấy ba đang cáu nên em cũng không tiện mở lời. Nhưng em vừa đi ngủ vừa nghĩ, sự bực dọc của ba em hôm ấy, chính ra, là hoàn toàn xứng đáng và không nên được an ủi.

Ai đời, một thanh niên nghiêm túc như ba em, suốt ngày nghiền ngẫm “Tam quốc diễn nghĩa” để học mưu kế của Tào Tháo mà lại không nhớ lời dạy của ông ấy truyền lại cho đời sau, để đến nỗi phải ôm lấy cục tức chỉ vì một cú sút của cái đội I-rắc kia.

Phải tay em á, sau này lớn lên, vợ em có bảo gì thì em cứ làm ngược cmn lại. Lúc ấy thì đừng có nói là đội I-rắc, chứ đến cả khu vực Trung Đông hay thậm chí cả thế giới, đố có đội bóng nào có thể làm em nổi cáu được như cái đội I-rắc đã làm với ba em hồi xưa. Mưu của Tào Tháo đấy, chứ không phải là hạng vừa đâu, vừa vừa vừa đâu!

(Ghi theo lời kể của tiểu Solitaire)


Xem thêm:
- Trí khôn của ba em
- Kẻ đóng thế ba em
- Tư vấn của ba em
- Sức khoẻ của ba em
- Đồng phục của ba em
- Ba em đọc sách Tàu
- Bolero của ba em
- Ba em tráng bình sữa

5 nhận xét:

  1. Vợ xưa khác!
    Vợ nay khác!
    Vợ Đông khác!
    Vợ Tây khác!
    Khác khác khác!
    Quan trọng là các ông chồng có bắt nhịp kịp hay không!
    Ở đây do thủ môn VN quên mất bài kinh điển là "đi tắt đón đầu",
    nên mới ra cớ sự!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Kẻ hậu sinh nghĩ, mưu kế của một nhà chính trị lão làng như Tào Mạnh Đức thì chắc là có thể áp dụng được cho cả phương Đông lẫn phương Tây. Chỉ tiếc là hậu thế không đọc được hết hoặc không hiểu được hết ý của ông ấy mà thôi! :D

      Xóa
  2. Hihi...
    Câu chuyện thật vui từ nhà tới bóng đá...
    Bóng đá là chuyện thể thao
    Khi thua lúc thắng hô hào thế thôi
    Bực chi cớ sự đã rồi
    Hãy nên cổ vũ đội chơi của mình...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn thơ của Hằng Nga
      Đành rằng ủng hộ đội nhà mới nên
      Dưng mà đội bạn cửa trên
      Đội ta cửa dưới, đòi lên kiểu gì? :D

      Xóa
  3. Tào Tháo – Chương 1: Kế thừa dự ngôn, minh chủ xuất hiện
    Anh Hùng hay giang hùng?
    Xem thêm tại: Anh Hùng Thiên Cổ

    Trả lờiXóa