Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2014

Chuyện Chu Du đánh thành Nam Quận



​​Ảnh: Chu Du lĩnh mệnh đi đánh Nam Quận
Nước Ngô có kẻ họ Chu
Tên là Công Cẩn[1], con *dao* rất dài
Lục thao, tam lược gồm tài
Vua sai ra đánh giặc ngoài biên cương

Du tuy thê tử vấn vương
Nhưng thân trai chết sa trường tiếc chi
“Lệnh vua đã hạ một khi
Mình không cãi được thì đi cho lành”

Điểm binh khai pháo xuất hành
Dẫn theo quân mã đến thành Quận Nam[2]
Truyền sai một tướng họ Cam
Tên là Hưng Bá[3] ra làm tiên phong

Trên thành giặc đứng rất đông
Nhưng Du cậy sức, coi không ra gì
Lệnh ban phải đánh tức thì
Giáo gươm phóng tới, tinh kỳ phất lên

Rủi thay trúng một mũi tên
Của ai bắn lén từ bên quân Tào
Du ta té ngựa ngã nhào
Trong thành giặc thấy, ào ào xông ra


​​Ảnh: Chu Du trúng tên của quân Tào
Chu Du hớt hải kêu la:
“Mau lui về giữ trại nhà, tụi bay!”
Quân Ngô được lệnh, rút ngay
(Nếu không thì chết về tay quân Tào)

Mặc cho tên bắn rào rào
Lã Mông, Hoàng Cái[4] xông vào cứu nguy
Cõng Du lên ngựa rồi phi
(Nếu không thì họ Chu đi đời rồi)

Quân Ngô tháo chạy một hồi
Thật xa mới lại dám ngồi nghỉ ngơi
Họ Chu thở chẳng ra hơi
(Cơ hồ chẳng mấy đi đời nhà ma)


​​Ảnh: Chu Du đeo cả mũi tên mà chạy
Sai quân về gọi vợ ra
Để Du trăng trối việc nhà ngày sau
Tiểu Kiều[5] tìm đến rất mau
Thấy Du, tức tưởi hồi lâu mới ngừng

Họ Chu nửa tủi nửa mừng
Cầm tay dặn vợ: “Thôi đừng quá thương
Tiếc chi cho một gánh tương
Tư vừa bị đứt giữa đường, nghe em!”[6]

Chu Du còn định nói thêm
Điều y ấp ủ ngày đêm trong đầu:
“Muốn cho nước mạnh, dân giầu,
Thì em tiến cử Ngô hầu[7] Cái, Mông”[8]


​​Ảnh: Chu Du dặn dò các tướng
Nhưng vì chữ được chữ không
Kiều nghe cứ tưởng anh chồng hư thân
Chắc là muốn chuyện ái ân
Trước khi lâm cảnh đất gần trời xa

“Việc này chẳng khó với ta
Cũng nên chiếu cố anh nhà một phen”
Nghĩ xong, cứ thế leo lên
Khiến Du chỉ biết nằm rên hừ hừ

“Kiều ơi anh chết bây chừ
Em mà làm nữa, anh đừ ra đây”
Nói xong hồn vía lên mây
Trai ba sáu tuổi[9] chết ngay trên giường


​​Ảnh: Chu Du mất trong quân, thọ 36 tuổi
Tiểu Kiều gào khóc thảm thương
Đầu tóc rũ rượi, lệ vương nghìn hàng
“Chu Lang ơi hỡi Chu Lang
Thôi thôi em đã hại chàng rồi đây!”

Ngô hầu biết chuyện đến ngay
Truyền cho các tướng lựa ngày phát tang
(Còn riêng di nguyện Chu Lang
Vua đâu biết được là chàng tiến ai)

Việc nay chớ để ngày mai
Chọn luôn Lỗ Túc[10] lên đài cầm quân
Chu Du đành chết thiệt thân
Không ai tiến cử tay chân của chàng

Chuyện xưa chép đã rõ ràng
Hôm nay kể lại hầu làng cho vui!

-----
[1] Chu Du tên tự là Công Cẩn
[2] Thành Nam Quận thuộc Kinh Châu là đất của quân Tào, do tướng Tào Nhân trấn giữ
[3] Cam Ninh, tự là Hưng Bá, tiên phong của quân Ngô
[4] Lã Mông, Hoàng Cái là các tướng dưới quyền của Chu Du
[5] Vợ của Chu Du là con gái út nhà họ Kiều nên được gọi là Tiểu Kiều. Tiểu Kiều cùng với chị của nàng là Đại Kiều (vợ Tôn Sách) là hai người đẹp nổi tiếng thời Tam quốc mà Tào Tháo rất muốn đưa về đài Đồng Tước để vui vẻ lúc tuổi già. Câu “Một đài Đồng Tước, khoá xuân hai Kiều” là bắt nguồn từ tích này
[6] Chu Du mượn ý của Thuý Kiều dặn Thuý Vân: “Giữa đường đứt gánh tương tư. Giao loan chắp mối tơ thừa mặc em”
[7] Vua nước Ngô là Tôn Quyền được Thiên tử nhà Hán phong tước Ngô hầu
[8] Ý của Chu Du là muốn vợ tiến cử bọn Hoàng Cái và Lã Mông để Ngô hầu trọng dụng, nhưng vì nói trong hơi thở phều phào nên Tiểu Kiều chỉ nghe rõ hai từ “cái mông”
[9] Chu Du mất năm 36 tuổi
[10] Lỗ Túc, tự Tử Kính, là một tướng dưới quyền của Chu Du, được Ngô hầu chọn làm Đô đốc của nước Ngô sau khi Chu Du qua đời

14 nhận xét:

  1. "Tiểu Kiều gào khóc thảm thương
    Đầu tóc rũ rượi, lệ vương nghìn hàng
    Chu Lang ơi hỡi Chu Lang
    ...
    Thiếp chưa lên đỉnh, sao chàng đã đi?!"

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tại em làm giống ngựa phi
      Bảo anh chịu được không đi mới tài! :))

      Xóa
  2. Ra đây anh Xô lít tè
    Khai mau anh ở về phe quân nào?
    Quân Thục hay là quân Tào
    Mà anh bôi hết c...í...t vào nhà Ngô?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Một khi tên gọi là Sô
      Thì anh sợ đ...e*...o quân Ngô hay Tào!

      Xóa
  3. ôi thôi vì chữ "cái mông"
    Cùng tên nên vợ bảo chồng du tiên
    Ai ngờ lên đến nửa đồi
    Vu Sơn chưa thấu đã hồi cung ngay
    Một đời bể Sở cung Mây
    Giờ đành chết dở nằm ngay trên giường..
    Hu Hu Kiều khóc đủ đường
    Bác Soi có cách gì thương nàng cùng...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ta đây chẳng phải anh hùng
      Làm sao dám sánh duyên cùng mỹ nhân
      Nhưng riêng về chuyện *cái cân*
      Thì ta xin nguyện chuyên cần sớm trưa
      Cô xem thế đã được chưa,
      Để ta thực hiện cho vừa ý cô?

      Xóa
    2. Ý Kiều thì hẳn được rồi
      Ý em thì phải thử dồi mới thưa
      he he....

      Xóa
    3. Thế thì sao phải dây dưa?
      Lại đây ta thử cho vừa lòng cô!
      Hô hô

      Xóa
  4. Kiều kia giá được gặp Sô
    Thì đâu đến nỗi thành đồ sát phu
    Lại đi làm vợ lão Du
    Sướng không được sướng, nghìn thu ngậm hờn.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Kiều đâu có phải gái hoang
      Mà anh lại bảo là nàng sát phu?
      Chẳng qua là bởi họ Chu
      Vì lâm trọng bệnh nên *dao* hơi mềm! :))

      Xóa
  5. Giờ em mới rõ chữ "dao" trong câu thơ đầu tiên của anh Soil miêu tả Chu Du: Con "dao" ko những rất dài mà còn hơi mềm nữa..
    ka ka.. hèn chi ko làm ăn chi nên nông nổi....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bởi thế nên anh Pavel Korchagin mới dạy, rằng đã rèn dao thì bao giờ cũng phải chọn thép tốt. Chứ cô Nhàn mà đi mua thép của chị Đồng Nát về rèn dao thì sớm muộn cũng khóc ròng như tiểu nữ họ Kiều mà thôi!

      Xóa
    2. Ka ka, đã đành là rèn dao thì phải chọn thép tốt thì dao mới sắc được. Cơ mà có những loại dao chỉ dùng để làm cảnh thì mua thép xịn làm chi cho nó phí phạm văn đồng. Lời khuyên dành cho cô Nhàn là hãy tính đến mục đích sử dụng để chọn mua loại thép cho phù hợp :))

      Xóa
    3. Ta không tin là có thứ dao nào chỉ dùng để làm cảnh. Nếu không thì chị Đồng Nát đã không phải nhọc công nghĩ cách để được làm Quốc vương Zulu làm chi! :))

      Xóa