Thứ Năm, 11 tháng 4, 2019

Tam quốc diễn nghĩa - Hồi thứ 2b


Hồi thứ 2b
QUÂN CẦN VƯƠNG DỤNG KẾ NÉM THỊT THIU
TƯỚNG KHĂN VÀNG MẮC MƯU HÍT MÙI LẠ


Trước nói, ba anh em Lưu Quan Trương đem quân bản bộ theo giúp quan trung lang tướng là Chu Tuấn đánh giặc khăn vàng.

Tướng giặc là Trương Bảo dẫn tám chín vạn quân đóng ở mé sau núi. Chu Tuấn sai Lưu Huyền Đức dẫn đội tiên phong ra đối địch với giặc.

Hai bên giao chiến, Trương Bảo ngồi trên ngựa, xõa tóc múa gươm giở yêu thuật. Phút chốc sấm gió ầm ầm, một luồng khí đen tự trên không tỏa xuống, trong luồng khí đen có vô số người ngựa xông ra. Quân cần vương sợ hãi rối loạn.


Ảnh: Huyền Đức quay ngựa chạy
Huyền Đức vội vàng thu quân về, cùng Chu Tuấn bàn mưu định kế. Tuấn nói: “Nó dùng yêu thuật thì ta phá cũng dễ. Ngày mai nên sai quân chứa sẵn đồ ôi thiu, đợi quân giặc kéo đến thì đứng trên ném xuống, tự khắc giải được phép yêu”.

Huyền Đức tuân lệnh, sai Quan Vũ, Trương Phi mỗi người dẫn một nghìn quân đem sẵn thịt gà đã bị ôi thiu, phục trên đỉnh núi.

Hôm sau Trương Bảo lại kéo cờ gióng trống đem quân đến thách đánh. Huyền Đức tự ra nghênh địch. Trương Bảo lại dùng phép yêu, phút chốc gió, sấm nổi lên, cát đá tung trời, trong luồng khí đen kéo ra vô số người ngựa.

Huyền Đức quay ngựa chạy, Trương Bảo liền sai tiên phong là Cao Thăng dẫn người ngựa đuổi theo.

Khi vào đến gần núi, Huyền Đức hô to: “Hai em của ta đâu, mau ném thịt gà thiu đi!”

Quân mai phục của Quan, Trương nổ một tiếng trống lệnh, ném thịt gà thiu ra.

Cao Thăng trông thấy chỉ cười nhạt, thúc quân xông vào. Nhưng quân của Thăng chỉ toàn yêu binh, không chịu được mùi hôi thối nên tự tan biến đi cả. Phút chốc sấm yên gió lặng, cát đá không bay nữa. Cao Thăng hốt hoảng quay ngựa bỏ chạy.

Trương Bảo thấy phép yêu bị phá, vội vã lui quân, song tả có Quan Vũ, hữu có Trương Phi, hai bên đổ ra, sau lưng có Huyền Đức, Chu Tuấn kéo đến, quân khăn vàng bị thua to.

Huyền Đức trông thấy cờ hiệu “Địa công tướng quân” liền phi ngựa đuổi theo. Trương Bảo cuống cuồng chạy trốn, Huyền Đức bắn ngay một phát tên trúng cánh tay trái, Bảo đeo tên cố chết mà chạy vào Dương Thành, đóng chặt cửa không dám ra nữa.


Ảnh: Trương Bảo đeo tên cố chết mà chạy
Trương Bảo về trướng, gọi Cao Thăng ra mắng: “Tại sao ngươi biết yêu binh của ta không chịu được những vật hôi thối, mà vẫn dẫn người ngựa vào chỗ mai phục?”

Cao Thăng kêu: “Lúc đó tên Lưu bán dép sai quân ném thịt gà thiu ra. Thuộc hạ nghĩ thịt thiu chỉ bốc mùi lạ chứ không phải là mùi hôi thối, nên mới thúc quân xông vào”.

Trương Bảo nói: “Thịt thiu thì chỉ có thể sinh mùi thối chứ còn mùi lạ nào nữa mà ngươi còn tưởng này tưởng kia?”

Cao Thăng chống chế: “Ấy là lỗi tại tên họ Lưu không nói rõ thịt gà thiu sẽ bốc mùi gì. Nếu hắn nói trước là thịt ấy bốc mùi hôi thối nồng nặc thì thuộc hạ đã không dám đuổi theo”

Trương Bảo vỗ án hét: “Làm tướng ngu dốt như ngươi chẳng mấy mà nướng hết cả quân của ta. Không chém ngươi đi còn để làm gì!”

Nói đoạn quát võ sĩ lôi Cao Thăng ra ngoài xử trảm rồi lên mặt thành chỉ huy quân chống nhau với quân cần vương.

Người đời sau có thơ rằng:

Thịt thiu chẳng bốc mùi hôi thối
Thì còn mùi lạ nào nữa đây?
Lại mong ngửi được ra mùi khác
Có chăng là đứa ở trên mây!


Chưa biết phen này quân khăn vàng chống lại anh em Lưu Quan Trương được thua thế nào, xem hồi sau mới rõ.

3 nhận xét:

  1. Tươi ngon thì có mùi thơm,
    còn có mùi lạ thì chả còn tươi ngon nữa rồi!
    Cao Thăng đáng được chém để lên mây!
    Hì hì hì...

    Trả lờiXóa
  2. Sang xem Tam quốc thật hay
    Chúc anh vui cuối tuần này nhé anh
    Dùng binh tà thuật tan tành
    Lưu cho hậu thế hư danh đáng buồn ...

    HN SANG THĂM CHIA SẺ
    Chúc anh những ngày cuối tuần thật vui nhé anh!

    Trả lờiXóa