A Solitaire: - Này ông kia! Ông đi đâu đấy?
Người Lạ: - Chào anh! Ta muốn hỏi đường về doanh trại quân Thục.
A Solitaire: - Thục thiếc gì ở đây! Ông là ai mà tự dưng xông vào nhà riêng của người ta?
Người Lạ: - Ta là Bình Bắc đại đô đốc, Hán Thừa tướng, Vũ Hương hầu Gia Cát Lượng!
A Solitaire: - Trời đất! Ra ngài là Gia Cát Vũ hầu lừng danh đấy ư? Sao trông ngài lem luốc tiều tuỵ thế này? Xe đẩy, quạt lông, áo cánh hạc của ngài đâu?
Người Lạ: - Chẳng giấu gì anh, ta vừa mới bị quân Nguỵ truy sát, phải bỏ hết mấy thứ đó lẩn vào đám tàn quân mới chạy thoát ra đây.
A Solitaire: - Trời! Ngài dụng binh như thần, đánh thuỷ, đánh bộ, đánh mã, đánh xe, môn nào cũng giỏi, sao lại ra nông nỗi thế?
Người Lạ: - Được thua là chuyện thường của binh gia. Ta đánh nhau với quân Nguỵ ít khi thua, nhưng mỗi lần thua là phải thua to thì mới chịu được.
A Solitaire: - Hí hí, quả có thế thật! Tôi xem phim Tam quốc cũng thấy ngài mỗi lần thua là phải to. Mà sao ngài chăm đem quân đi đánh Nguỵ thế? Không để yên cho bá tánh được nghỉ ngơi tí hay sao?
Người Lạ: - Ta nắm quyền to trong nước, lại tổng đốc binh mã, không đánh nhau thì biết làm gì?
A Solitaire: - Nhưng binh mã của ngài chỉ được một mẩu, đánh làm sao lại với quân Nguỵ mà ngài cứ đòi đánh?
Người Lạ: - Anh sao lại buông ra được những lời của một đứa chẳng biết gì kinh bang tế thế vậy? Đánh nhau là một việc ích nước lợi nhà, ta sao lại nỡ không làm chứ?
A Solitaire: - Tôi chả thấy ích lợi vào cái ngõ nào. Đánh nhau chỉ tổ hao người tốn của, làm sao mà lại ích nước lợi nhà được?
Người Lạ: - Nhưng hễ cứ có đánh nhau thì ta lại kiếm được một ít chiến phí làm của riêng, anh hiểu không?
A Solitaire: - Ối giời! Bây giờ tôi mới biết ngài quả là một nhà kinh tế đại tài.
Người Lạ: - Cái đó nào có gì đáng kể. Trên có thiên lôi, dưới có địa chất, rồi cả nho y lí số, cầm kì thi hoạ, không có gì là ta không thạo.
A Solitaire: - À vâng, công nhận ngài thạo! Nhưng thạo thế sao còn nướng hết quân vào Nhai Đình để rồi phải ra về tay không?
Người Lạ: - Cái đó là tại bởi Mã Tốc, không phải tại ta!
A Solitaire: - Nhưng Mã Tốc là do ngài đề bạt, sao lại bảo không phải lỗi tại ngài?
Người Lạ: - Quả là ta có đề bạt hắn thật. Nhưng việc đề bạt được thực hiện đúng quy trình. Vả lại, Mã Tốc là CÔCC, không đề bạt không được.
A Solitaire: - Sao lại không đề bạt không được? Quyền ở trong tay ngài, ngài muốn đề bạt ai thì đề bạt chứ?
Người Lạ: - Nhưng ở bên Tầu người ta quen dùng người theo kiểu ưu tiên “hậu duệ” rồi. Anh xem, lũ Lưu Biểu, Lưu Chương tài hèn đức mỏng nhưng vì là dòng dõi hoàng thất nên được ngồi giữ quận to. Viên Thiệu, Viên Thuật ngu như cờ hó nhưng vì “tứ thế Tam công” nên được phong tước lớn. Ta muốn làm khác đi cũng không xong.
A Solitaire: - Nhưng Mã Tốc chỉ là bộ hạ của ngài, chứ CÔCC ở đâu ra?
Người Lạ: - Anh thật là không biết gì lại còn hay nói liều! Mã Tốc là em của Mã Lương, mà Mã Lương vừa là cựu thần vừa là bạn của Tiên đế. Quen biết cả đấy anh ạ!
A Solitaire: - Nhưng chẳng phải chính Tiên đế lúc lâm chung đã dặn ngài không được giao việc to cho Mã Tốc còn gì?
Người Lạ: - Tiên đế nói là một chuyện, còn Tiên đế làm lại là một chuyện khác. Chính Tiên đế dùng người cũng “hậu duệ” bỏ mẹ ra, nói gì ai? Nên ta cứ theo gương của Tiên đế mà làm thôi.
A Solitaire: - Ngài nói thế nào ấy chứ. Tiên đế là vua của một nước, còn sợ gì ai mà phải đề bạt CÔCC?
Người Lạ: - Tiên đế sợ ai thì ta nào biết được. Nhưng chính Tiên đế đã phong con là Lưu Vĩnh làm Lỗ vương, Lưu Lý làm Lương vương trong khi Lý và Vĩnh mới chỉ là hai đứa trẻ. Trẻ con thì biết gì mà đòi làm vương, thế mà Tiên đế vẫn cho làm đó thôi?
A Solitaire: - Ôi ngài quả là có con mắt tinh tường. Solitaire này thật không thể bằng được!
Người Lạ: - Nhưng chuyện này là ta nói riêng với anh thôi đấy nhá. Anh chớ có tiết lậu ra ngoài, vì bổ nhiệm quan lại là vấn đề tế nhị, nhạy cảm lắm anh ạ!
A Solitaire: - Vâng, tôi nhớ rồi! Nhưng sao Mã Tốc mới thua có một trận mà ngài xử y phải chém. Làm thế có quá nặng lắm không?
Người Lạ: - Quân thua chém tướng, ấy là lẽ bình thường của đạo dùng binh. Mã Tốc nướng của ta mất mấy chục vạn quân, lại làm mất trọng địa Nhai Đình. Anh bảo ta không chém hắn thì phải làm thế nào?
A Solitaire: - Nhẽ ra ngài nên cho y kiểm điểm rút kinh nghiệm rồi chuyển làm công tác khác. Dù gì y cũng là CÔCC.
Người Lạ: - Anh ở nước Nam mà có vẻ cũng thạo cách dùng người bên Tầu quá đấy! Trước đó Mã Đại làm chết một nghìn quân ở sông Lư Thuỷ, Mã Trung và Trương Ngực đánh thua Chúc Dong phu nhân, Triệu Vân và Nguỵ Diên đánh thua Mộc Lộc đại vương, đều đã bị ta bắt kiểm điểm rút kinh nghiệm cả rồi. Giờ đến lượt Mã Tốc cũng kiểm điểm nữa thì bụng chúng đâm ngờ vực. Thi thoảng phải làm nghiêm một vụ thì ba quân mới phục được, anh ạ!
A Solitaire: - Tôi hiểu rồi. Thế phen này về được trại Thục thì ngài sẽ làm gì nữa?
Người Lạ: - Chắc ta phải rút quân về Hán Trung nghỉ ngơi một thời gian rồi lại ra Kỳ Sơn đánh nhau với Tư Mã Ý tiếp thôi anh ạ.
A Solitaire: - Lại đánh nữa ư? Sao ngài không tuân theo mệnh trời, cứ muốn lấy trứng chọi với đá làm vậy?
Người Lạ: - Nhưng ta chịu sự thác cô của Tiên đế rất trọng. Phải phạt Nguỵ phục Hán thì mới không phụ sự trông đợi của thiên tử và lê dân bá tánh được.
A Solitaire: - Lê dân nào trông đợi không biết, chứ tôi thấy chỉ tổ làm khổ dân vì suốt ngày phải nộp thuế và đi lính cho các ngài.
Người Lạ: - Biết làm sao được. Thiên hạ vốn mang họ Lưu, bất đắc dĩ phải chuyển sang họ Tào, thiệt là muôn phần tủi hổ. Nên ta phải đánh Tào Nguỵ để trả lại họ Lưu cho thiên hạ.
A Solitaire: - Ôi trời! Ngài kiếm ở đâu ra cái luận điệu xuyên tạc mị dân ấy thế? Thiên hạ mang họ Lưu hay họ Tào thì cũng khác đếch gì nhau! Có mà các ngài tham quyền cố vị thì nói luôn cho nó nhanh!
Người Lạ: - Thôi ta không đôi co với anh. Bổn phận của ta là tận trung báo quốc, thế thôi!
A Solitaire: - Vầng, chứ không phải là đánh nhau với quân Nguỵ để ngài kiếm tí “phần trăm” chứ gì?
Người Lạ: - Ôi xin anh be bé cái mồm với chứ! Lúc nãy ta quên dặn anh, cái vụ “phần trăm” này, anh cũng phải giữ bí mật cho ta đấy nhé. Đây cũng là một vấn đề rất nhạy cảm, tế nhị!
A Solitaire: - Vâng vâng. Tôi xin giữ bí mật cho ngài. Nhưng tôi thấy cái kiểu tận trung báo quốc của ngài xem ra chưa ổn. Ngài ăn chẳng chịu ăn, chơi chẳng chịu chơi, suốt ngày làm hùng hục như thế thì sức nào chịu nổi?
Người Lạ: - Ta cũng biết thế. Nhưng trong quân không phải là chốn ăn chơi, anh ạ. Ở Kỳ Sơn cứ chịu khó thiếu thốn vài bữa, lúc nào về Hán Trung ăn chơi cũng chưa muộn anh ạ. Ca lâu, kĩ viện, chân dài, người mẫu... không thứ gì là không có. Lúc nào anh sang đấy, ta sẽ bảo bọn Dương Nghi, Tưởng Uyển dẫn anh đi chơi.
A Solitaire: - Thôi tôi xin ngài! Chơi bời kiểu của ngài rồi cũng đến kiệt sức mà chết yểu như ngài thì tôi chẳng ham.
Người Lạ: - Biết làm sao được hả anh? Trời không cho ta được thọ để thờ vua thì ta cũng đành chịu vậy.
A Solitaire: - Ngài cứ nói thế, oan cho ông trời. Tôi thấy ngài làm lụng vất vả mà ăn uống kham khổ, đến khi lăn đùng ra ốm thì lại lập đàn cúng vái chứ chẳng chịu đi bệnh viện, bảo làm sao mà không chết!
Người Lạ: - Úi giời, may mà ta lập đàn cúng vái, chứ vác xác đến bệnh viện khéo còn chết sớm hơn!
A Solitaire: - Ngài cứ khéo đùa! Đến bệnh viện để người ta chữa cho chẳng tốt hơn là cứ lập đàn mà kêu với giời xanh như ngài hay sao?
Người Lạ: - Nhưng đến bệnh viện thì lại phải điều trị theo chế độ bảo hiểm y tế. Mà ta sợ bị tiêm kiểu bảo hiểm y tế lắm anh ạ!
A Solitaire: - Hí hí, chữa bệnh bên Tầu mà cũng giống bên Nhật ra phết! Thôi ngài đi theo đường này lên Hà Khẩu rồi tìm đường mà về trại kẻo tướng sĩ lại mong. Không khéo trong lúc ngài đi vắng thì bọn Dương Nghi và Nguỵ Diên lại giành nhau binh phù nữa kia kìa!
Người Lạ: - Ôi thôi bỏ mẹ! Ta phải về nhanh cho kịp, kẻo bọn nó lại đốt luôn cả sạn đạo thì ta cũng đến hết đường về Hán Trung. Thôi chào anh nhé, ta đi đây!
A Solitaire: - Vâng vâng, ngài đi nhanh may ra còn kịp!

Ảnh: Ta đánh trận ít khi thua, nhưng đã thua thì phải thua to mới chịu được
Người Lạ: - Chào anh! Ta muốn hỏi đường về doanh trại quân Thục.
A Solitaire: - Thục thiếc gì ở đây! Ông là ai mà tự dưng xông vào nhà riêng của người ta?
Người Lạ: - Ta là Bình Bắc đại đô đốc, Hán Thừa tướng, Vũ Hương hầu Gia Cát Lượng!
A Solitaire: - Trời đất! Ra ngài là Gia Cát Vũ hầu lừng danh đấy ư? Sao trông ngài lem luốc tiều tuỵ thế này? Xe đẩy, quạt lông, áo cánh hạc của ngài đâu?
Người Lạ: - Chẳng giấu gì anh, ta vừa mới bị quân Nguỵ truy sát, phải bỏ hết mấy thứ đó lẩn vào đám tàn quân mới chạy thoát ra đây.
A Solitaire: - Trời! Ngài dụng binh như thần, đánh thuỷ, đánh bộ, đánh mã, đánh xe, môn nào cũng giỏi, sao lại ra nông nỗi thế?
Người Lạ: - Được thua là chuyện thường của binh gia. Ta đánh nhau với quân Nguỵ ít khi thua, nhưng mỗi lần thua là phải thua to thì mới chịu được.
A Solitaire: - Hí hí, quả có thế thật! Tôi xem phim Tam quốc cũng thấy ngài mỗi lần thua là phải to. Mà sao ngài chăm đem quân đi đánh Nguỵ thế? Không để yên cho bá tánh được nghỉ ngơi tí hay sao?
Người Lạ: - Ta nắm quyền to trong nước, lại tổng đốc binh mã, không đánh nhau thì biết làm gì?
A Solitaire: - Nhưng binh mã của ngài chỉ được một mẩu, đánh làm sao lại với quân Nguỵ mà ngài cứ đòi đánh?
Người Lạ: - Anh sao lại buông ra được những lời của một đứa chẳng biết gì kinh bang tế thế vậy? Đánh nhau là một việc ích nước lợi nhà, ta sao lại nỡ không làm chứ?
A Solitaire: - Tôi chả thấy ích lợi vào cái ngõ nào. Đánh nhau chỉ tổ hao người tốn của, làm sao mà lại ích nước lợi nhà được?
Người Lạ: - Nhưng hễ cứ có đánh nhau thì ta lại kiếm được một ít chiến phí làm của riêng, anh hiểu không?
A Solitaire: - Ối giời! Bây giờ tôi mới biết ngài quả là một nhà kinh tế đại tài.
Người Lạ: - Cái đó nào có gì đáng kể. Trên có thiên lôi, dưới có địa chất, rồi cả nho y lí số, cầm kì thi hoạ, không có gì là ta không thạo.
A Solitaire: - À vâng, công nhận ngài thạo! Nhưng thạo thế sao còn nướng hết quân vào Nhai Đình để rồi phải ra về tay không?
Người Lạ: - Cái đó là tại bởi Mã Tốc, không phải tại ta!
A Solitaire: - Nhưng Mã Tốc là do ngài đề bạt, sao lại bảo không phải lỗi tại ngài?
Người Lạ: - Quả là ta có đề bạt hắn thật. Nhưng việc đề bạt được thực hiện đúng quy trình. Vả lại, Mã Tốc là CÔCC, không đề bạt không được.
A Solitaire: - Sao lại không đề bạt không được? Quyền ở trong tay ngài, ngài muốn đề bạt ai thì đề bạt chứ?
Người Lạ: - Nhưng ở bên Tầu người ta quen dùng người theo kiểu ưu tiên “hậu duệ” rồi. Anh xem, lũ Lưu Biểu, Lưu Chương tài hèn đức mỏng nhưng vì là dòng dõi hoàng thất nên được ngồi giữ quận to. Viên Thiệu, Viên Thuật ngu như cờ hó nhưng vì “tứ thế Tam công” nên được phong tước lớn. Ta muốn làm khác đi cũng không xong.
A Solitaire: - Nhưng Mã Tốc chỉ là bộ hạ của ngài, chứ CÔCC ở đâu ra?
Người Lạ: - Anh thật là không biết gì lại còn hay nói liều! Mã Tốc là em của Mã Lương, mà Mã Lương vừa là cựu thần vừa là bạn của Tiên đế. Quen biết cả đấy anh ạ!
A Solitaire: - Nhưng chẳng phải chính Tiên đế lúc lâm chung đã dặn ngài không được giao việc to cho Mã Tốc còn gì?
Người Lạ: - Tiên đế nói là một chuyện, còn Tiên đế làm lại là một chuyện khác. Chính Tiên đế dùng người cũng “hậu duệ” bỏ mẹ ra, nói gì ai? Nên ta cứ theo gương của Tiên đế mà làm thôi.
A Solitaire: - Ngài nói thế nào ấy chứ. Tiên đế là vua của một nước, còn sợ gì ai mà phải đề bạt CÔCC?
Người Lạ: - Tiên đế sợ ai thì ta nào biết được. Nhưng chính Tiên đế đã phong con là Lưu Vĩnh làm Lỗ vương, Lưu Lý làm Lương vương trong khi Lý và Vĩnh mới chỉ là hai đứa trẻ. Trẻ con thì biết gì mà đòi làm vương, thế mà Tiên đế vẫn cho làm đó thôi?
A Solitaire: - Ôi ngài quả là có con mắt tinh tường. Solitaire này thật không thể bằng được!
Người Lạ: - Nhưng chuyện này là ta nói riêng với anh thôi đấy nhá. Anh chớ có tiết lậu ra ngoài, vì bổ nhiệm quan lại là vấn đề tế nhị, nhạy cảm lắm anh ạ!
A Solitaire: - Vâng, tôi nhớ rồi! Nhưng sao Mã Tốc mới thua có một trận mà ngài xử y phải chém. Làm thế có quá nặng lắm không?
Người Lạ: - Quân thua chém tướng, ấy là lẽ bình thường của đạo dùng binh. Mã Tốc nướng của ta mất mấy chục vạn quân, lại làm mất trọng địa Nhai Đình. Anh bảo ta không chém hắn thì phải làm thế nào?
A Solitaire: - Nhẽ ra ngài nên cho y kiểm điểm rút kinh nghiệm rồi chuyển làm công tác khác. Dù gì y cũng là CÔCC.
Người Lạ: - Anh ở nước Nam mà có vẻ cũng thạo cách dùng người bên Tầu quá đấy! Trước đó Mã Đại làm chết một nghìn quân ở sông Lư Thuỷ, Mã Trung và Trương Ngực đánh thua Chúc Dong phu nhân, Triệu Vân và Nguỵ Diên đánh thua Mộc Lộc đại vương, đều đã bị ta bắt kiểm điểm rút kinh nghiệm cả rồi. Giờ đến lượt Mã Tốc cũng kiểm điểm nữa thì bụng chúng đâm ngờ vực. Thi thoảng phải làm nghiêm một vụ thì ba quân mới phục được, anh ạ!
A Solitaire: - Tôi hiểu rồi. Thế phen này về được trại Thục thì ngài sẽ làm gì nữa?
Người Lạ: - Chắc ta phải rút quân về Hán Trung nghỉ ngơi một thời gian rồi lại ra Kỳ Sơn đánh nhau với Tư Mã Ý tiếp thôi anh ạ.
A Solitaire: - Lại đánh nữa ư? Sao ngài không tuân theo mệnh trời, cứ muốn lấy trứng chọi với đá làm vậy?
Người Lạ: - Nhưng ta chịu sự thác cô của Tiên đế rất trọng. Phải phạt Nguỵ phục Hán thì mới không phụ sự trông đợi của thiên tử và lê dân bá tánh được.
A Solitaire: - Lê dân nào trông đợi không biết, chứ tôi thấy chỉ tổ làm khổ dân vì suốt ngày phải nộp thuế và đi lính cho các ngài.
Người Lạ: - Biết làm sao được. Thiên hạ vốn mang họ Lưu, bất đắc dĩ phải chuyển sang họ Tào, thiệt là muôn phần tủi hổ. Nên ta phải đánh Tào Nguỵ để trả lại họ Lưu cho thiên hạ.
A Solitaire: - Ôi trời! Ngài kiếm ở đâu ra cái luận điệu xuyên tạc mị dân ấy thế? Thiên hạ mang họ Lưu hay họ Tào thì cũng khác đếch gì nhau! Có mà các ngài tham quyền cố vị thì nói luôn cho nó nhanh!
Người Lạ: - Thôi ta không đôi co với anh. Bổn phận của ta là tận trung báo quốc, thế thôi!
A Solitaire: - Vầng, chứ không phải là đánh nhau với quân Nguỵ để ngài kiếm tí “phần trăm” chứ gì?
Người Lạ: - Ôi xin anh be bé cái mồm với chứ! Lúc nãy ta quên dặn anh, cái vụ “phần trăm” này, anh cũng phải giữ bí mật cho ta đấy nhé. Đây cũng là một vấn đề rất nhạy cảm, tế nhị!
A Solitaire: - Vâng vâng. Tôi xin giữ bí mật cho ngài. Nhưng tôi thấy cái kiểu tận trung báo quốc của ngài xem ra chưa ổn. Ngài ăn chẳng chịu ăn, chơi chẳng chịu chơi, suốt ngày làm hùng hục như thế thì sức nào chịu nổi?
Người Lạ: - Ta cũng biết thế. Nhưng trong quân không phải là chốn ăn chơi, anh ạ. Ở Kỳ Sơn cứ chịu khó thiếu thốn vài bữa, lúc nào về Hán Trung ăn chơi cũng chưa muộn anh ạ. Ca lâu, kĩ viện, chân dài, người mẫu... không thứ gì là không có. Lúc nào anh sang đấy, ta sẽ bảo bọn Dương Nghi, Tưởng Uyển dẫn anh đi chơi.
A Solitaire: - Thôi tôi xin ngài! Chơi bời kiểu của ngài rồi cũng đến kiệt sức mà chết yểu như ngài thì tôi chẳng ham.
Người Lạ: - Biết làm sao được hả anh? Trời không cho ta được thọ để thờ vua thì ta cũng đành chịu vậy.
A Solitaire: - Ngài cứ nói thế, oan cho ông trời. Tôi thấy ngài làm lụng vất vả mà ăn uống kham khổ, đến khi lăn đùng ra ốm thì lại lập đàn cúng vái chứ chẳng chịu đi bệnh viện, bảo làm sao mà không chết!
Người Lạ: - Úi giời, may mà ta lập đàn cúng vái, chứ vác xác đến bệnh viện khéo còn chết sớm hơn!
A Solitaire: - Ngài cứ khéo đùa! Đến bệnh viện để người ta chữa cho chẳng tốt hơn là cứ lập đàn mà kêu với giời xanh như ngài hay sao?
Người Lạ: - Nhưng đến bệnh viện thì lại phải điều trị theo chế độ bảo hiểm y tế. Mà ta sợ bị tiêm kiểu bảo hiểm y tế lắm anh ạ!
A Solitaire: - Hí hí, chữa bệnh bên Tầu mà cũng giống bên Nhật ra phết! Thôi ngài đi theo đường này lên Hà Khẩu rồi tìm đường mà về trại kẻo tướng sĩ lại mong. Không khéo trong lúc ngài đi vắng thì bọn Dương Nghi và Nguỵ Diên lại giành nhau binh phù nữa kia kìa!
Người Lạ: - Ôi thôi bỏ mẹ! Ta phải về nhanh cho kịp, kẻo bọn nó lại đốt luôn cả sạn đạo thì ta cũng đến hết đường về Hán Trung. Thôi chào anh nhé, ta đi đây!
A Solitaire: - Vâng vâng, ngài đi nhanh may ra còn kịp!

Ảnh: Ta đánh trận ít khi thua, nhưng đã thua thì phải thua to mới chịu được
Lưu ý:
1. Bài viết chỉ nhằm mục đích nghịch dại, không thể hiện nhận định của anh về các sự việc liên quan thời Tam quốc
2. Xem thêm:
- Nằm mơ gặp Lưu Huyền Đức
- Phỏng vấn Tư Mã Ý
Lại dùng kim viết văn rồi, đọc xong thấy đau bỏ xừ!
Trả lờiXóaNhà Sô đâm chọc rất có số có má, ta khen ;)). Đang băn khoăn ko biết nhà Sô mà nằm mơ gặp Điêu Thuyền hay Tây Thi thì sẽ tán gái dư nào :))
Trả lờiXóaKhông khéo cũng đâm với chọc luôn đó chị Đồng Nát ạ!
XóaUi, thật thế hả chị Xương Rồng Cát? Hây da, thật vậy thì phải xem lại xem tạo hóa có nhầm lẫn rì ở đây chăng. Tiếc thật tiếc thật :))
XóaChọc có nghĩa là chọc, chứ không phải là chọc! Các chị đúng là đã không biết gì lại còn hay nói liều! :))
XóaAnh So chỉ giỏi đâm thọc, nhiều chuyện với mấy "anh" nước tàu thôi. Bưa nào nằm mơ gặp mấy bác nc Nam xem hầu chuyện thế nào :-)) em nghi chắc tới câu thứ 2 là anh đc tống tiễn ra về rồi ấy chứ :-P
Trả lờiXóaCăn cứ đâu mà em nghĩ thế hả Phượng?
XóaDân ta thì ta hiểu rồi, đâu cứ phải cần có căn cứ đâu. Không tin thì anh So thử mơ gặp các bác nhà mình một lần thử đi, đảm bảo ko dám mơ tiếp lần 2 :-)))
Trả lờiXóaỐi rời, nếu chủ động được giấc mơ thì anh mơ luôn gặp cô Phượng có phải là tốt gấp vạn mơ gặp mấy ông kia không? :))
XóaĐệt, lão A Sol chết bầm nhá, mất công ta cmt lão lại xóa mịa nó mất. Ai bảo lão cứ đưa ra vấn đề trêu tức nhử cho người ta nói hả????
Trả lờiXóaTa đẹp thì ta phải có quyền chứ. Người muốn đệt cái gì thì đệt đi, để ta gọi lão Sư vào hầu ngươi! =))
XóaLão Sư trốn mịa nó rồi. Lão có giỏi thì gọi vào đây. Ta chiến với lão ấy ba trăm hiệp! :)) :)) :))
XóaTa mượn lời của Gia Cát Vũ hầu hỏi Tư Mã Trọng Đạt để hỏi ngươi phát: Ngươi muốn đấu súng, đấu gươm, hay đấu giường chiếu? :))
XóaVũ hầu hỏi Trọng Đạt: "Ngươi muốn đấu tướng, đấu binh, hay đấu trận pháp?". Trọng Đạt nói: "Trước hết hãy đấu trận pháp". Cứ từ đó mà suy, ta khuyên ngươi, trước hết hãy đấu giường chiếu! Hụ hụ
A Sol, ta ngờ vực khả năng giường chiếu của Dâm Sư lắm, đợt trước lão ấy bán diêm gần hết rồi còn đâu!
XóaTrước nói, Trọng Đạt trả lời Vũ hầu: Trước hết hãy đấu trận pháp!
XóaVũ hầu liền phe phẩy quạt lông, bày ra Bát quái trận, rồi thách Trọng Đạt phá trận.
Trọng Đạt liền gọi các tướng Nguỵ dặn dò mẹo mực rồi sai vào phá trận. Các tướng Nguỵ xông vào trận Bát quái nhưng lạc đường, bị quân Thục bắt sống. Vũ hầu sai lột hết áo quần của các tướng Nguỵ, lấy mực tầu vẽ voi vào truym rồi thả cho về, đặng làm nhục Trọng Đạt.
Cứ tự đó mà suy, ngươi cứ lấy mực tầu vẽ voi vào truym lão Sư cho ta, cho lão chừa cái thói bán diêm đi! :)))
Cmn, ta nghi ngờ trên người lão Dâm Sư không có chỗ cho ta trổ tài thi họa ấy chứ :))
XóaThêm 1 cái cmn nữa, Tam Quốc dã sử chỉ có vụ Võ Hầu làm nhục Trọng Đạt chứ có nói rõ là làm gì đâu, tên Sol này rõ là ba que!!!
Ngươi uống thuốc liều hay sao mà dám chửi ta hả gã Bồ Nông kia? Không có vụ làm nhục đó thì làm sao La tiên sinh lại viết Hồi 100 "Quân Hán cướp trại, phá Tào Quân; Võ Hầu đấu trận, nhục Trọng Đạt"? Ngươi có muốn ta kêu Dâm Sư vẽ voi ngươi không? :))
XóaHừ, tất nhiên ta có đọc hồi đó, nhưng vấn đề là cái vụ vẽ voi.... Lão điêu toa quá đi mất!
XóaViệc Vũ hầu làm nhục các tướng Nguỵ cụ thể trong chính sử như thế nào thì ta không rõ, còn trong truyện thì Vũ hầu sai lấy mực tàu bôi vào mặt các tướng Nguỵ rồi bắt đi chân đất về. Nhưng TQDN là truyện 7 thực 3 hư, nên ngươi có quyền nghi ngờ là La tiên sinh đã kể lái đi tí xíu cho đỡ "phản cảm", vì rằng, việc vẽ vào mặt thì làm sao nhục bằng vẽ vào truym được. Bọn Tàu là chuyên gia nghĩ ra những trò nhục hình, ngươi biết thừa rồi mà! :))
XóaA Sol, ta nghĩ lão nên chuyển nghề sang viết tiểu thuyết chương hồi, như thế vừa có thêm thu nhập vừa góp phần làm tăng thêm kho tàng tri thức của nhân loại với cái vốn ba que xiên xẹo đạt level max của lão!
XóaTa trù lão tối này về thay vì mơ tiếp Gia Cát Vũ Hầu, lão lại mơ ngay thấy Tôn nhị nương! Cho đáng kiếp!
Trả lờiXóaSao ngươi không trù ta mơ gặp chị Đồng nát, cô Phượng hay cô Cát có phải là tử tế hơn không? Hoặc không thì gặp cùng lúc ba chị cũng được! :))
XóaLão có dám chắc với khả năng châm + chọc của mình lão đủ sức tiếp cả 3 chị Đồng nát, cô Phượng hay XRC không đấy? Ta thấy cả ba nàng ấy đều bản lĩnh đầy mình! :)) :))
XóaTa biết chứ, nhưng thà thế còn hơn gặp bà Tôn Nhị Nương để thành bánh bao! Mà biết đâu, nếu trời còn thương nhà Hán thì ta lại thành Tôn Nhị Nương thì sao? :))))))))
XóaCó kẻ chưa thấy quan tài chưa nhỏ lệ ấy mà, đại ka Bồ Nông sẵn tiện bút lông và mực tàu thì vẽ thêm con voi, con ngựa nữa đi. Tôi mạn phép ủng hộ ngài nhiệt liệt :))
XóaTôi chưa hình dung ra là nếu mụ Bồ Nông vẽ voi cho chị Đồng nát thì nom sẽ như thế nào! :))
XóaHơ, ta nhầm, với hạng người tráo trở, gian ác như lão Sô thì đại ka Bồ Nông chắc phải thân chinh lên phố Sinh Từ một phen mới mong giúp lão í bớt tính ngông cuồng, tự phụ :))
XóaSinh từ sinh tạ gì không biết, nhầm thì phải kiểm điểm đã! Yêu cầu chị Đồng nát viết bản kiểm điểm, thành khẩn, nghiêm túc, dung lượng tối thiểu 3 nghìn từ, nộp cho tổ dân phố để cuối tuần này tổ chức họp kiểm điểm! :))
XóaA Sol, lão lại nhầm địa chỉ nghiêm trọng rồi, chị Đồng nát là oai vệ như nào, sao lại để cho Bồ Nông ta mài mực vẽ voi được? Ta có trổ tài thi họa thì cũng chủ yếu tìm tên Dâm Sư thôi. Còn lão thì phải đích thân em XRC vẽ voi mới được.
XóaKhông vẽ được thì ngươi đưa chị Đồng nát sang Thái Lan du lịch một chuyến rồi về, đảm bảo sau khi đi Thái Lan về, muốn vẽ gì cũng được! :))
XóaKo ngờ lão chủ vườn cải lại nhát gan đến vậy, cứ oánh trống lảng. Hay là lão ko có gì để vẽ voi thì cứ thẳng thắn thừa nhận đi, mọi người thông cảm cho để lão viết bản kiểm điểm cũng dc :))
XóaVẽ vời gì là việc của tôi với cô Cát chứ, sao chị Đồng nát lại tham gia ý kiến vào đây? Chị không chấp hành sự phân công của mụ Bồ Nông à? Sao hôm nọ chị lại nói với mụ ấy là "Tôi mạn phép ủng hộ ngài nhiệt liệt", chị đánh lừa công luận à?
XóaNhà Sô quả là 1 tài năng xuất chúng về lật lọng và đổi trắng thay đen :)). Nói chung cứ phải xài sản phẩm trên phố Sinh Từ với nhà Sô mới đúng ng đúng tội .
XóaNhà chị viết kiểm điểm nộp cho tổ dân phố đi cho kịp thời hạn kìa, rồi sau đó mới tính chuyện sinh từ sinh tạ sau! Với cả, hàng bán trên phố Sinh Từ cũng rèn từ sắt vụn quả chị, chất lượng không ăn thua đâu! :))
XóaTa mù chữ, lại ko biết đếm đến hàng nghìn. Nhà Sô viết hộ ta, ta sẽ tặng dao Thái Lan xịn chứ ko phải hàng rèn từ sắt vụn :))
XóaMù chữ thì phải đi học chữ, đừng lười. Nhà chị đã có hộ khẩu Hà Lội chưa? ;))
XóaThì ra mụ Bồ Nông phân công mình vẽ voi cho lão Sol ở đây! Mụ liều liệu đó nghe, mụ toàn phân công những chuyện mà ta .... thích không hà! Khá khen cho mụ! Mụ có năng lực đấy, ta sẽ cân nhắc tên mụ trong đợt bổ nhiệm lần này! :))
XóaTa mù chữ nhưng đâu có ngu, học về để phải viết kiểm điểm à? Hóng vụ vẽ voi cho nhà Sô có vẻ thú vị hơn việc học chữ ;)). Đề nghị đại ka Xương Rồng Cát đưa vụ vẽ voi nhà Sô đem ra xử lưu động để làm gương cho những kẻ khác :P
XóaÔi đệt, gặp phải yêu râu xanh rồi, thích quá, à quên, khiếp quá!!!! @cô Cát
Xóa@Chị Nát: Tôi phỉnh chị vậy thôi, chứ chị là dân ngụ cư, không có hộ khẩu thành phố, ai cho học trường công. Mà chị thì làm gì có tiền học trường tư! :))))
@mụ Bồ nông: cô Cát sắp xử lý mụ rồi đấy! Ta khuyên 2 người, trước hết hãy đấu trận pháp! Hêhê
Chị Đồng Nát à, phải điều ra kỹ, thu thập đầy đủ chứng cứ và hoàn tất hồ sơ chuyển các cơ quan chức năng mới đưa ra xử lưu động được. Ngộ nhỡ lão ấy ko có gì để vẽ thì mất uy tín Xương Rồng Cát nhà e lắm ah!
XóaKinh! Chị Cát mần kế toán mà rành tố tụng gớm! Nếu ta không có gì để cho chị vẽ thì ta sẽ vẽ đền cho chị. Chị không phải xoắn! ;))
XóaÔi, ta không có nhu cầu! Mà ta nghi ngờ lão không có bút vẽ!
XóaChị lạc hậu thế này thì sao đọ tài vẽ với sứ Tầu được! Chị đã xem Trạng Quỳnh vẽ rồng đất chưa? :))
Xóa@Đại ka Rồng Cát chắc ko phải lo khoản đó đâu. Lão Sô tuy ăn ở ko ra gì nhưng có ưu điểm là... hay GATO, không bao giờ chịu thua chị kém em. Thế nên dù đồ thật ko có thì thể nào cũng sắm đồ giả. Ở trên lão ấy đã khai là tìm đường sang Thái Lan rồi thì chắc chắn có chỗ để đại ka trổ tài thi họa ;)).
Xóa@ Nhà Sô: Có chữ như nhà ngươi cũng chỉ để giồng cải với bơm bóng chứ hay hớm gì mà dám khinh ta. Thôi ngoan ngoãn để chị Cát vẽ voi cho rồi nhẩy vào Sâu bít mà làm ăn, đảm bảo còn hot hơn cả Cindy Thái Tài, Hương Giang Idol... ;))
Ta tìm đường đi Thái Lan bao giờ? Chị muốn ngậm tiết canh phun người thì cũng chừa kẻ trung lương ra với chứ? Hay chị muốn ta kêu Dâm Sư vẽ voi đấu trận pháp với chị luôn? ;))
XóaNhà Sô phát ngôn thật hồ đồ. Ngài Dâm sư là bậc đức cao vọng trọng, đâu phải hạng người phàm phu tục tử để cho nhà ngươi muốn sai làm gì thì làm. Hơn nữa chắc chắn bậc chân tu như ngài nhìn rõ mười mươi ngươi là gian thương, chứ trung lương nỗi giề hè hè :))
XóaChị lại gây mất đoàn kết nội bộ rồi. Trách nhiệm của Sư là cứu độ chúng sanh, nên ta kêu lão ấy phổ độ chị là hợp cmn lí rồi. Chị cứ nằm yên đấy, sao phải xoắn?
XóaLại phát ngôn hồ đồ rồi. Ngài Dâm Sư là người tu hành đắc đạo, đâu phải kẻ gian thương, bằng vai phải lứa như nhà ngươi đâu mà bảo "đoàn kết nội bộ". Ngài ko tự biết trách nhiệm của mình hay sao mà để cho nhà ngươi sai khiến "kêu" với lại "gọi". Nhà Sô quỳ xuống nhận lỗi mau :P
XóaHắt...xì...!
Xóa...
Ai? Ai vừa mắng ta?
Tại sao lại có người mắng một kẻ không việc ác nào không làm như ta cơ chứ?!
Cái gì mà "đức cao vọng trọng"? Muốn ta té ngã dập mặt vô tàu hũ hay sao? Đồng Nát, thí chủ thật khéo mắng đó nha!
Mô phật! Sư đúng là đại từ đại bi. Chị Nát lòng trần chưa dứt, muốn được vẽ voi. Dám xin Sư đưa chị ấy đi Xiêm La một chuyến rồi vẽ cho chị ấy một con voi, để chị ấy nở mặt nở mày với Bà Tưng, Bà Tiệu! =))))
Xóa@Dâm Sư: Nhà chùa dạy quá lời rồi. Đối với phường đồng nát như tôi thì phàm là bậc chân tu, dẫu có thờ cây dâm bụt thì cũng là bậc đức cao vọng trọng :P. Còn việc ác thì trên đời này có ai dám nhận là mình chưa từng làm? Tôi thấy nhà Sô còn gian ác gấp trăm gấp vạn lần kẻ ác nhưng còn chưa giác ngộ, phát ngôn bừa bãi, hành vi ngông cuồng, tự phụ. Với người tu hành như ngài mà hắn còn dám lớn tiếng sai khiến này nọ, dùng ngôn từ khiếm nhã làm ảnh hưởng đến thanh danh của ngài. Với kẻ tội lỗi đầy mình như này, thiết nghĩ ngay cả cái việc vẽ voi cho hắn cũng là xúc phạm cho những người từng được vẽ voi. Vậy nên, nhà chùa nên dung nạp kẻ tội đồ ấy để răn dạy dần dần, bớt đi một mối nguy cho thiên hạ.
Xóa@ Nhà Sô lộ ngay bản chất gian thần. Ban nãy thì hống hách “ta kêu Dâm sư…”, giờ lại giở giọng nịnh thần “Sư đúng là đại từ đại bi”. Ta là ngươi thì xấu hổ cắn lưỡi tự xử từ lâu rồi chứ ngồi đấy mà đợi vẽ voi ;))
Nghe chị nói, ta cũng muốn tự xử lắm. Hiềm nỗi ta già móm rồi nên chẳng còn cái răng nào để cắn. Phiền chị cắn giúp ta, làm ơn thì làm cho trót! ;)))
XóaDù rất muốn giúp lão nhưng khổ nỗi ta đeo răng giả cmnr :P. Ta đã có nhời nhờ đại ka Dâm Sư giúp ngươi, ngươi muốn cắn chỗ nào thì liên hệ với ngài í :))
XóaLão Sư phổ độ cho nhà chị mãi còn chưa xong, lấy đâu thời gian công sức mà giúp ta. Bao giờ lão ấy vẽ xong voi cho chị thì may ra mới có thể cứu giúp người khác được! :))
XóaNhà Sô già cả nên lẩm cmn cẩm rồi. Ngươi là gian thương, tội lỗi đầy mình mới cần phổ độ chứ, ta là doanh nghiệp trẻ, đẹp và thành đạt, làm ăn chân chính cơ mà :)))). Thôi để ta làm phúc chuyển phát nhanh cho ngươi con dao Thái Lan, muốn xử trên hay xử dưới là tùy ngươi ;))
XóaCmn, tóm lại bây giờ là ai vẽ voi cho ai????? Các lão làm ta cũng muốn vẽ voi quá, hố hố!!! Nhưng mà biết vẽ cho ai giờ????
XóaXRC: Hay ta với ngươi hợp tác đè A Sol ra vẽ trước rồi mới đến Dâm Sư???
XóaĐệt! cả 2 ngươi cùng vẽ thì thành ma cmn mút chứ voi đâu nữa mà voi! :)) Lão Sư đâu rồi, vào phổ độ cho mụ Bồ Nông nhanh nhanh với kìa!
Xóa@Chị Đồng nát: Ta không hiểu quan điểm mĩ học của chị là dư lào mà chị lại đi tự nhận mình là "trẻ, đẹp và thành đạt" trong khi chị đã "đeo răng giả cmnr". Chị hấp diêm mĩ học đấy phỏng? :))
Xóa@Bồ Nông: Riêng ngươi cũng đủ sức vẽ voi cho lão Sol rồi, thêm ta nữa thì lấy đâu ra mặt bằng để vẽ?!
XóaTrẻ và đẹp thì đeo cái gì chả đẹp, răng hay tóc giả cũng như trang sức mà thôi ;)). Nhà ngươi già mõm mòm mòm, xấu xí, ta cũng thương lắm, nhưng chả biết làm thế nào cho bớt trẻ và đẹp, khổ vậy. Đừng gato với ta nhé ;))
XóaA Sol: Lão không được đổ oan cho chị Đồng rằng chị ấy hấp diêm mỹ học, nói như lão thì cái gì dổm không được tính là đẹp à? Nếu thế thì các người đẹp Phi Thanh Vân, Ngọc Trinh... cạp cái gì mà ăn??? Trong lúc chị Đồng chỉ mới chi mỗi hàm răng cmn giả thôi :))
XóaXRC : Lão Sô bữa nay bụ bẫm, xinh zai hơn trước nhiều, mụ cứ lo thiếu mặt bằng làm cái nước mịa gì? Nếu không đủ mặt bằng thì Sô ta sẽ qua Thái Lan hay Hàn Quợ một chuyến, đảm bảo không chỉ 1 mặt bằng mà còn 2 nữa ấy chứ! Nếu lão không lo đủ thì chúng ta sẽ kiện lên với ngài Gia Cát Vũ Hầu cho ngài ấy đem lão ra trảm tướng làm gương :))
Xóa@Bồ Nông: ngươi đang miêu tả con quái vật nào đới! Khiếp quá đi mất! Ka.ka.ka....
XóaBồ Nông, ngày xưa ngươi đỗ vào lớp chuyên văn là do thi hay do chạy chọt đấy hả? Sao tả voi lại thành ra quái vật thế kia?
XóaAnh khong muon tro lai tran gian hay sao ma doi mo mot luc gap 3 chi ha anh So :-))
Trả lờiXóaVì sao thế, cô Phượng? :))
XóaHắt...xì...!
Trả lờiXóa...
"có mùi bánh bao ở đâu đây!"
...
Sư thái, lão nạp mang trà tới cho nàng đây!
Người ta muốn vẽ voi, ông mang trà tới làm cái gí đèo! Mụ Bồ Nông đang bày trận chờ ông kia kìa, ông có dám phá trận không, hay chịu để mụ ấy cười ông?
XóaThiên hạ này làm gì có bữa ăn nào miễn phí đâu A Sol, thế nên muốn ăn bánh bao thì phải mang trà tới cho các nàng chứ!
Xóa- Mỹ nữ, bần tăng mang trà tới cho nàng đây!
Cao kiến! Nhưng muốn có bánh bao ăn thì ông phải mang rượu bỏ thuốc mê cho các nàng, giống như Tôn Nhị Nương chứ. Mang trà đến mà đòi ăn bánh bao, khéo răng hàm lẫn lộn giờ!
XóaĐệt, Dâm Sư cứ mang trà hay bất cứ cái gì tới ta cũng chiều hết, đừng có nghe cái lão A Sol, trước khi đi bao giờ cũng băn khoăn không biết mang cái gì đi rồi thu được cái gì về, không liều 1 phen thì làm sao mà đoạt thiên hạ được!
XóaTa đồng ý hoàn toàn với lão Bồ Nông. Không phải vô cớ mà người đời tung hô câu nói của cụ Nguyễn Thái Học, "không thành công thì cũng thành nhân". Lão Bồ Nông thì cố nhiên chưa đủ tuổi để đánh đu với cụ Thái Học, song tư tưởng về tranh đoạt thiên hạ của lão cũng rất đáng được hoan nghênh - "không thành nhân thì cũng thành bánh bao" :))
XóaỜ, ta đang chờ thời thế để tạo nghiệp anh hùng đây, mà chờ mãi chẳng thấy, thế có tức không, có phí cmn rượu không?
XóaÔng có cần mảnh chai ko, để ta gửi cho ông? ;))
XóaSư dạo này thèm bánh bao nhỉ?!
Trả lờiXóaMón ngon mà em!
XóaQuanh năm thèm bánh thèm bao
XóaHỏi công tu luyện vì sao không thành!!!
Ông phải dẹp cái vụ bao bì này đi thì mới thành chánh quả được! :)))
Sư làm sao mà thành chánh quả nổi khi xung quanh sư toàn mỹ nữ thế kia???
XóaỜ, công nhận! Chỉ cần mỗi một mĩ nữ Bồ Nông mà lão Sư đã muốn bỏ hết y bát rồi, thêm cô Cát vào nữa chắc Sư đốt cmn chùa luôn! :))
XóaTa không liên can à nha lão Sol!
XóaBồ Nông: - "Dâm Sư! Giờ ngươi muốn quần đấu hay đơn đấu?"
XóaSư: - "quần đấu là dư lào?"
Bồ Nông: - "quần đấu là cả ba chị em: Xương Rồng Cát, Đồng Nát với ta cùng đấu với ngươi!"
Sư: - "Vậy còn đơn đấu?"
Bồ Nông: - "Đơn đấu là một mình ngươi đấu với cả ba chị em chúng ta. He he!"
Sư: (bịch)
Sao lại là "bịch"? Thế thì còn cái gì gọi là tính "chiến đấu" của văn học vườn cải nữa? Phải là "bụp chát hự" chứ? :))
XóaCái lão Sư này làm mất cả sĩ diện truyền thống, lão phải noi gương Sư tổ Lỗ Trí Thâm đi chứ, dù là quần đấu hay đơn đấu, Sư tổ cũng chấp tất. Còn lão thì chưa gì đã lăn đùng ra cái bịch.
XóaA Sol: Lão nghĩ thế nào, chúng ta nên bụp chát hự với Sư không? Lão ấy xỉu rồi còn đâu.
Nếu cái mà ông gọi là "chúng ta" không bao gồm Solitaire này thì ta đồng ý! :))
Xóa